Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 944



Chương 944

“Ngọc tướng quân à, chúng tôi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi, các người muốn chơi thế nào chúng tôi cũng quyết theo đến cùng.” Hướng Đông Tinh không hề chùn bước nói.

“Mười tỷ kia của Ngọc gia tôi ăn chắc rồi, đến Chúa Giê-xu cũng không giữ được.”

“Đương nhiên là tiền của cả liên minh thương nghiệp Từ thị tôi cũng sẽ ăn sạch sẽ.”

Ngọc Tiểu Long nghiêm túc nói: “Đây là tối hậu thư, cũng là cơ hội cuối cùng tôi cho cô, cô xác định không trân trọng nó?”

Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói: “Cô chèn ép tập đoàn Hướng Thị, sau đó chúng tôi đánh trả, các người đánh không lại liền chạy tới cửa uy hiếp, đây mà gọi là cơ hội gì cơ?”

Ngọc Tiểu Long gật đầu, nói: “Nếu đã như vậy thì ba ngày sau gặp lại!”

Sau khi nói xong lời này, cô quay người rời đi không hề ngoảnh lại.

Ngọc Tiểu Long cũng rất rõ, Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tinh đã không cho họ đường lui, cuộc chiến này quả thật không thể tránh khỏi.

Kỳ thực sự kiêu ngạo của cô không đành lòng làm ra chuyện này, loại việc không thể giải quyết trên thương trường mà phải dùng loại phương thức khác khiến cô cảm thấy vô cùng mất mặt.

Thậm chí cô còn hy vọng Tề Đẳng Nhàn không tới tham dự bữa tiệc do Từ Ngạo Tuyết tổ chức vào ba ngày sau để cô không cần phải ra tay.

Người như Ngọc Tiểu Long tất nhiên có thể làm việc dựa theo ý mình, nhưng áp lực của mười tỷ quá lớn, hơn nữa, áp lực từ các thế lực khác cũng không nhỏ… Tự mình làm trái ý kiến với mọi người, ngay cả Ngọc gia cũng sẽ khó tránh khỏi phải chịu một ít tổn thất.

Thế cục này buộc cô không thể không tới tìm Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tinh để thương lượng chuyện lui một bước, đồng thời cũng buộc cô ba ngày sau phải tiến lên, thậm chí ra tay.

“Đúng là năm đó tôi đã xem thường anh, cũng tốt, để xem lần này anh có bất ngờ gì cho tôi không!” Ngọc Tiểu Long khẽ nắm chặt tay, thầm nghĩ.

Đợi đến khi Ngọc Tiểu Long đóng cửa rời đi, Hướng Đông Tinh mới nói: “Hình như cô ta không muốn đàm phán như vậy với chúng ta, hay đúng hơn là với anh.”

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Đương nhiên, cô ta cao ngạo như vậy, tới lúc thật sự thua mới có thể chấp nhận là đã thua được. Ít nhất cũng không tới nỗi là người không bao giờ nhận thua.”

“Nhưng mà những thứ phía sau lại thúc giục cô ta, khiến cô ta phải làm điều mình không muốn.”

“Cho dù cô ta là Ngọc Tiểu Long cũng không thể giúp được chính mình.”

Hướng Đông Tinh mỉm cười nói: “Anh thật sự rất hiểu cô ta, cô ta có vẻ cũng rất hiểu anh. Từ lúc tiến vào cô ta chỉ nói chuyện với tôi chứ không nói gì với anh.”

Tề Đẳng Nhàn không muốn thừa nhận mình hiểu Ngọc Tiểu Long nhiều đến mức nào.

Nhưng hắn thừa nhận Ngọc Tiểu Long thật sự rất hiểu hắn ở một phương diện nào đó.

“Đến giờ cơm trưa rồi, Hướng tổng, cùng nhau đến căng tin ăn một bữa cơm đi.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy nói.

“Được thôi!” Hướng Đông Tinh đồng ý rất dứt khoát.

Hướng Đông Tinh quả không hổ là một người cuồng công việc, vào giờ cơm trưa cô ta triệu tập các giám đốc điều hành cấp cao của Tư Bản Thiên Lại ngồi thành một bàn, sau đó phân phó một số công việc.

Tề Đẳng Nhàn cũng rất thành thật ngồi ăn cơm trong yên lặng, những chuyện công việc này hắn không muốn tham dự chút nào.

Mọi người đều nghe thấy được điều gì đó từ giọng điệu của Hướng Đông Tinh – trận chiến quyết định cuối cùng đã đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.