Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 245



Chương 245

“Phụ nữ hiểu phụ nữ nhất!” Lý Vân Uyển khó chịu đáp.

Văn phòng của lão tổng đã sắp xếp ổn thỏa, sau lưng bàn làm việc treo bốn chữ “Tiền vào như nước” to đùng, các phương diện khác cũng đầy đủ mọi thứ, ngồi xuống thật đúng là cực uy phong, có phong phạm của sếp lớn một công ty.

Lý Vân Uyển tự nhiên xem mình như nữ chủ nhân mà tự mình ra tay sửa sang lại văn phòng một chút, Tề Đẳng Nhàn ngồi xem cô ta bận rộn xoay qua xoay lại cũng cảm thấy vui tai vui mắt.

Tianlai Capital của Tề Đẳng Nhàn hiện tại chiếm một trăm mẫu, thua mua từ tập đoàn kiều thị và các bên khác gộp lại được bốn trăm mẫu, tổng cộng là năm trăm mẫu đất.

Ấn theo giá trị thấp nhất một mẫu đất trong năm trăm mẫu kia cũng phải trị giá hai tỷ rưỡi.

Hướng Đông Tinh biết rất rõ, nếu miếng đất thung lũng giết người này không thuộc về phạm vi quy hoạch của tỉnh mà nói thì trong tương lai không đáng một đồng, nhưng nếu thật sự đúng như những gì Tề Đẳng Nhàn nói thì nhất định sẽ tấc đất tấc vàng.

Dưới loại tình huống tin tức vẫn chưa rõ ràng như vậy mà cô ta vẫn lựa chọn tin tưởng vào Tề Đẳng Nhàn, tiên hạ thủ vi cường thu mua lại năm trăm mẫu đất đó.

So sánh qua lại hai bên thì Kiều gia khiến Tề Đẳng Nhàn thất vọng thấy rõ.

Cho dù là Lý Vân Uyển hiện giờ cũng cực kỳ tin tưởng Tề Đẳng Nhàn không nghi ngờ, thậm chí bắt đầu để tập đoàn mộc tử quy hoạch lại một miếng đất này để tương lai khai phá.

“Ơ kìa, rốt cuộc thì đây là văn phòng của ai vậy chứ, tôi vất vả thu dọn giúp anh như vậy mà anh đến mông cũng lười không muốn nhấc?” Lý Vân Uyển đã thu dọn sạch sẽ xong, trán đổ đầy mồ hôi bất mãn nói.

“Vậy tôi massage giúp cô một chút? Cô vất vả rồi.” Tề Đẳng Nhàn cười nhạt đáp.

Lý Vân Uyển không khách khí chút chào, xoay người chui tọt vào trong lòng hắn, nói: “Anh muốn đem chuyện này nói qua với mộng mộng một chút hay không?”

“Có nói thì cô ta cũng không tin.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu: “Tôi yên lặng cho tập đoàn kiều thị chút chỗ tốt là được, để bọn họ cũng gia nhập việc khai phá.”

Nhìn Lý Vân Uyển ngồi ở trong lòng mình mà Tề Đẳng Nhàn có loại cảm giác muốn ngo ngoe rục rịch, mặt đẹp của cô nàng ửng đỏ, trên khuôn mặt tràn ngập hơi thở ngự tỷ dính chút mồ hôi, khuôn ngực vốn đã to lại bởi vì hô hấp dồn dập mà không ngừng phập phồng….Tề đẳng nhàn đột nhiên rất muốn nếm lại hương vị của đôi môi tươi đẹp kia.

“Tề tổng!”

Đang lúc bay bổng trên mây thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng hét, cửa văn phòng cũng bị gõ vang.

Lý Vân Uyển như thỏ bị hoảng bật dậy từ trên đùi hắn, như không có việc gì mà đứng qua một bên.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Vào đi!”

Ngoài cửa đi vào là một tên bảo an, anh ta vừa đi lên đã đầy mặt kinh hoảng.

“Tề tổng, không tốt rồi! Bên ngoài có người tới gây sự, nói mình là sếp của bất động sản phong hằng, mang theo một đám người tới gây sự.” Bảo an hoang mang rối loạn nói.

“Công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự? Chuyện gì vậy, tôi xuống nhìn thử xem!” Tề Đẳng Nhàn đen mặt đứng dậy.

Vốn dĩ hắn không tức giận vì việc công ty vừa mới thành lập đã có người tới gây sự mà tức giận vì việc mình vừa mới định làm chút chuyện khác người thì đã thị người khác tới quấy rầy.

Lý Vân Uyển thấp giọng nói: “Bất động sản phong hằng chính là một công ty lưu manh, anh cẩn thận một chút….Đằng sau bọn họ có bối cảnh, lúc trước gây ra rất nhiều chuyện không nhỏ nhưng cuối cùng đều không sao cả!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.