Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 896



Chương 896

Trôi qua thêm một phút, Tề Đẳng Nhàn không nhịn được nổi cáu nói: “Dương Quan Quan, nhìn mông cô cong thành hình gì rồi, cô cưỡi ngựa là nằm sấp trên ngựa à?”

Nói dứt lời, anh ta đến vỗ vào mông Dương Quan Quan một cái.

Dương Quan Quan bị dọa giật mình, đang định nổi giận, nhưng vừa quay đầu lại, đã đụng phải anh mắt vô cùng lạnh lùng nghiêm khắc của Tề Đẳng Nhàn, cả bụng lửa giận lập tức bị nghẹn lại, chỉ cảm thấy đối phương thật đáng sợ.

“Đứng đàng hoàng cho tôi, đừng lúc nào cũng nghĩ đến dùng lực, như vậy rất mệt, phải tìm được cảm giác càng lúc càng cảm thấy thoải mái.”

“Nắm vững được cảm giác này, thì coi như là hai người đã nhập môn.”

“Câu vè vừa nãy tôi bảo hai người, rất quan trọng, biết chữ nào quan trọng không?”

Tề Đẳng Nhàn biến thành một thầy giáo vô cùng nghiêm túc.

Hoàng Sung dè dặt nói: “Không? Nhà phật đối với chữ không…”

“Không cái đầu cậu ý! Cậu còn không nữa, thì dứt khoát làm hòa thượng luôn đi cho tôi, ngu ngốc!” Tề Đẳng Nhàn không lưu tình mắng nói, “Dương Quan Quan cô nói xem!”

Dương Quan Quan căng thẳng trong lòng, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn lúc này vô cùng xa lạ, quả thật quá đáng sợ, làm gì còn vẻ dịu dàng như hôm qua?

Cô ta chần chờ một lúc, cảm thấy cơ đùi như nhũn ra, lập tức ngồi xuống rồi hơi đứng lên, một tia sáng lóe qua trong đầu, nói: “Đỉnh!”

Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên, sau đói vừa lòng nói: “Không hổ là du học sinh, đúng là thông minh. Đúng vậy, chữ quan trọng nhất trong bài vè này, chính là đỉnh!”

Năng lực nhận thức của Dương Quan Quan, quả thật tốt hơn Hoàng Sung rất nhiều, có lẽ là dò đầu óc khá thông minh.

Mặc dù Hoàng Sung ở trong quân đội mấy năm nay, nhưng không luyện môn võ thuật truyền thống, bây giờ bái Tề Đằng Nhàn làm thầy, cũng phải học lại từ đầu.

Luyện tập cả sáng sớm, cuối cùng Dương Quan Quan tìm thấy một chút cảm giác rồi, ít nhất, lúc đứng trung bình tấn, phần cơ không còn bị mỏi như thế nữa.

“Quay về cũng phải thường xuyên luyện tập, không có việc gì thì luyện tập một chút, sau khi hoàn toàn nhập môn, tôi sẽ tiếp tục dạy hai người đứng thế Hình Ý Quyền.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Hai người vội vàng gật đầu đồng ý.

Dương Quan Quan cảm thấy luyện võ là một chuyện rất gian khổ, cũng không biết bản thân có thể có được thành tựu gì trong lĩnh vực này không.

“Thiên phú của cô tốt hơn cậu ta, đến lúc đó tôi mở cửa sau cho cô, rất nhanh có thể bỏ xa cậu ta.” Tề Đẳng Nhàn cười ha hả nói với Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan kinh ngạc, có một loại kích động muốn xông lên che miệng anh ta, ai lại nói mở cửa sau ngay trước mặt người ta như vậy.

Quả nhiên, sắc mặt Hoàng Sung có hơi đen lại, nhưng cũng không nói lời nào.

“Chịu rồi!” Dương Quan Quan thở dài một tiếng ở trong lòng, không nhìn được trợn trừng mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, sau đó tức giận đi mất.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Kĩ năng bắn súng của cậu khá ổn, đừng đánh mất, nghĩ xem làm thế nào kết hợp những gì cậu đã học được với kĩ năng bắn súng của mình đi.”

“Cho dù cậu có luyện võ không tốt lắm, nhưng nếu như có thể kết hợp với kĩ năng bắn súng thích hợp, cũng lợi hại hơn người khác rất nhiều rồi.”

“Được rồi, mau cút về đi làm đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.