Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 567



Chương 567

Dương Quan Quan nhìn tới mức ngẩn người, lẩm bẩm nói: “Sao Vân Uyển giống như càng trở nên xinh đẹp hơn vậy….Bởi vì nguyên nhân có bạn trai sao?”

“Aston Martin One-77, lúc trước mình muốn mua chiếc siêu xe này về chạy cũng không mua được.” Từ Ngạo Tuyết thấy Tề Đẳng Nhàn thì ánh mắt trầm xuống, không hiểu vì sao hắn lại có được một chiếc siêu xe như vậy để lái.

Ánh mắt mọi người nhìn Tề Đẳng Nhàn đều rất kinh ngạc, bởi vì chiếc siêu xe ngày hôm nay hắn chạy áp đảo tất cả mọi chiếc xe mà mọi người ở đây sở hữu!

Không có xe của người nào có thể so được với chiếc Aston Martin One-77 bản giới hạn toàn cầu này!

Lúc này Kiều Thu Mộng chỉ có thể cười khổ, lúc trước cô ta nghi ngờ ly hôn với Tề Đẳng Nhàn chỉ vì tưởng rằng hắn mượn chiếc xe này ở chỗ của tổng giám đốc thần bí nơi đó.

Nhưng hiện tại tổng giám đốc thần bí trong mơ tan biến, chiếc xe này chỉ có thể là của Tề Đẳng Nhàn….

Thực tế thì chiếc xe này là của Sở Vô Đạo, nhưng Sở Vô Đạo đã đóng gói cả “Vân Đỉnh Thiên Cung” đưa cho Tề Đẳng Nhàn rồi, đương nhiên trong đó cũng bao gồm luôn cả mấy cái siêu xe trong gara luôn.

Nhìn thấy Lý Vân Uyển từ trên xe của Tề Đẳng Nhàn bước xuống, hơn nữa còn rất thoải mái hào phóng dựa vào cánh tay của Tề Đẳng Nhàn thì trong lòng cô ta nổi nên vô số cảm xúc ngũ vị tạp trần!

“Mình sẽ không hối hận!” Kiều Thu Mộng cắn chặt răng, nắm chặt nắm tay.

Chỉ là, thật sự có thể không hối hận chút nào sao?!

Một số người có quen biết với Tề Đẳng Nhàn sau khi nhìn thấy hắn đều sôi nổi tiến lên chào hỏi.

Thấy người tới cũng không sai biệt lắm nên Từ Ngạo Tuyết phất tay mời mọi người ngồi vào bàn.

Bên trong khách sạn đã sớm sắp xếp ổn thỏa, rượu ngon ở đâu cũng có, không chỗ nào không hiển thị ra khí thế của tập đoàn Từ thị.

Dương Quan Quan đi tới bên cạnh Tề Đẳng Nhàn nói: “Oa, Tề tổng anh nha, vẫn luôn gạt tôi có đúng hay không!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tôi gạt cô cái gì?”

Dương Quan Quan lập tức nói: “Lúc trước anh lừa tôi bảo là tổng giám đốc thần bí sẽ xuất hiện, kết quả Hướng tổng lại nói tổng giám đốc thần bí này vốn không tồn tại, hoặc là nói đó chính là anh!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vậy cô nghĩ kỹ lại thử xem lúc đó tôi nói với cô những gì?”

“Ách….” Dương Quan Quan nghẹn lời.

Tề Đẳng Nhàn chỉ nói vị tổng giám đốc thần bí đó tuổi xấp xỉ với mọi người, sau đó là bối cảnh ở Đế Đô gì gì đó, tất cả đều phù hợp với xuất thân và bối cảnh của hắn.

Nghiêm khắc mà nói thì cái này thật ra không tính là lừa gạt.

“Cô rất thất vọng hả?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi.

“Tôi thì có gì mà thất vọng, dù sao ở Tianlai Capital cũng có một người sếp trâu bò như anh rồi, có hay không có cái vị tổng giám đốc thần bí này cũng như nhau cả.” Dương Quan Quan cười cười.

“Ồ!” Tề Đẳng Nhàn gật đầu, có hơi tự đắc.

Dương Quan Quan lại nói: “Ngược lại là Mộng Mộng cực kỳ thất vọng, cậu ấy cho rằng Sở Vô Đạo tiên sinh mới chính là vị tổng giám đốc thần bí kia, kết quả là không phải….”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, chỉ thấy cô ta đang cùng với mấy người bạn quen biết nói chuyện, tựa như cảm ứng được ánh mắt của mình nên quay đầu nhìn qua.

Sau khi phát hiện ra Tề Đẳng Nhàn đang nhìn mình thì lập tức quay đầu sang chỗ khác, thậm chí còn có vẻ hơi kinh hoảng thất thố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.