Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 683



Chương 683

Một chân này đạp xuống, Kiều Thu Mộng cũng không có động tĩnh gì, Long Tông Toàn lúc này mới sửng sốt, không tiếp tục ra tay nữa.

“Long Tông Toàn, tao liều mạng với mày!” Kiều Quốc Đào giận dữ hét lên.

“Phế vật, ông mà cũng xứng?” Long Tông Toàn cười lạnh một tiếng, một chân đá vào bụng Kiều Quốc Đào.

Kiều Quốc Đào há mồm nôn ra dịch dạ dày, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, cong người lại như một con tôm……

Long Tông Toàn duỗi tay sửa sang lại vạt áo lộn xộn của mình, tùy ý mà nhìn qua Kiều Thu Mộng đang hôn mê, chỉ thấy dưới gáy cô ta chảy ra máu, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

“Khi nào cô ta khôi phục, thì đưa cô ta tới chỗ tôi, đừng ra vẻ với tôi, nếu không tôi cho cả nhà các ông xong đời!” Long Tông Toàn lạnh lùng mà nói.

Ông phất phất tay, mang theo đám vệ sĩ của mình, trực tiếp rời khỏi Kiều gia.

Bàng Tú Vân kêu khóc gọi điện thoại cho bệnh viện, bảo bọn họ lập tức phái xe cứu thương tới đây cứu người.

“Lão Kiều, chúng ta làm sao bây giờ?”

“Chẳng lẽ, thật sự phải đem Thu Mộng đến cho Long Tông Toàn sao?”

“Ô ô ô…… ông ta thật khinh người quá đáng, chuyện này căn bản không phải là Thu Mộng sai mà!”

Bàng Tú Vân lúc này đã hoang mang lo sợ, ở trước mặt loại nhân vật có cấp bậc như Long Tông Toàn, bà ta căn bản không có bất cứ ý định chống chọi nào.

Kiều Quốc Đào liên tục ho khan, bình tĩnh lại, thở dài một hơi, nói “Chắc tôi đành phải mặt dày gọi điện thoại cho Đẳng Nhân, để hắn giúp chúng ta thôi!”

Kiều gia hiện tại đã trở thành trò cười của thành phố Trung Hải, dù sao, chuyện Tề Đẳng Nhân đầu tư 10 tỷ đô la Mỹ cho tập đoàn Hướng thị đã được người trong giới biết hết.

Kiều gia khinh thường hắn, còn bắt hắn ly hôn với Kiều Thu Mộng, điều này làm cho mọi người đều mắng Kiều gia mắt chó không được ngà voi.

Mấy ngày nay, vì tránh cho đôi bên cũng xấu hổ mà Kiều Quốc Đào không có liên lạc gì với Tề Đẳng Nhân.

Xe cứu thương của bệnh viện rất nhanh đã tới, Kiều Quốc Đào và Kiều Thu Mộng đều được đưa vào bệnh viện.

Kiều Quốc Đào chỉ bị một chút xây xát nhẹ, nhưng Kiều Thu Mộng bị thương khá nghiêm trọng, phần đầu bị thương, cũng không biết khi nào mới có thể tỉnh lại.

“Kiều Quốc Đào, ông đưa con gái vào bệnh viện chưa? Khi nào Kiều Thu Mộng ổn hơn, thì nhớ lập tức gọi cho tôi.”

“Tôi không có nói giỡn với ông, nếu ông không đưa người, cả nhà ông cứ chờ chôn cùng đi.”

“Nếu ông không tin thì có thể thử xem!”

Kiều Quốc Đào mới vừa trị liệu xong đã nhận được cuộc điện thoại của Long Tông Toàn gọi tới.

“Long Tông Toàn, ông khinh người quá đáng!” Kiều Quốc Đào phẫn nộ mà quát.

Long Tông Toàn trực tiếp cúp điện thoại, không để ý tới ông ta.

Không bao lâu, đám người Kiều Quốc Đống và Kiều Thanh Vũ chạy tới bệnh viện.

Kiều Quốc Đống chỉ vào mũi Kiều Quốc Đào mắng to, nói “Kiều Quốc Đào, xem mày làm ra cái chuyện tốt gì rồi, thế mà dám đắc tội Long tổng của tập đoàn Long thị? Mày có biết chuyện này sẽ mang đến tai hoạ gì cho Kiều gia không?”

Kiều Quốc Đào cắn răng nói “Chuyện này không phải do nhà chúng ta sai, hoàn toàn là do Long Tông Toàn tại hiếp người quá đáng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.