Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 252



Chương 252

*minh tệ: tiền âm phủ

Những tên thuộc hạ của Triệu Cường phục hồi tinh thần lại cũng sôi nổi gào lên.

Vương Báo dẫn theo một đám người của tập đoàn hổ môn bước vào đại sảnh tianlai capital, nhìn thấy Triệu Cường và nhóm thuộc hạ chật vật như vậy thì sắc mặt biến đổi.

Trên đầu Vương Báo quấn băng vải, vết thương trên người vẫn còn đấy, mà những cái đó đều do Tề Đẳng Nhàn lúc trước để lại.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Vương Báo thì vui vẻ ra mặt, nhưng chính hắn cũng không biết vậy mà Triệu Cường lại gọi Vương Báo tới.

“Triệu Cường, là tên nào dám đánh mày thảm như vậy? Tôi sẽ không tha cho hắn!” Vương Báo lớn tiếng giận dữ hét, nâng Triệu Cường từ trên sofa dậy.

“báo ca, chính là tên này! Chính là nó đã đánh em!”Triệu Cường chỉ vào mũi Tề Đẳng Nhàn chửi bậy.

Trong nháy mắt Vương Báo nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì cả người hơi run lên một chút, sắc mặt khó coi hẳn lên, anh ta không nghĩ tới vậy mà là Tề Đẳng Nhàn đánh Triệu Cường!

Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Ha hả, đây không phải là Vương Báo, em trai của Vương tổng sao? Sao nào, muốn ra mặt giúp Triệu Cường hả?”

Vương Báo nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì khí thế không có lý do bay mất ba phần, dù sao thì lần trước anh ta bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho đủ thảm, hơn nữa Vương Hổ cũng ở đó, cuối cùng Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn đánh bại luôn cả cao thủ Trần Vĩnh Niên mà bọn họ mời tới.

“Họ Tề kia, mày đừng có kêu gào nữa, cho dù mày có thể đánh thì thế nào, có thể đánh được mấy người chứ?!” Vương Báo nhìn thoáng qua mấy chục tên đô con mà mình dẫn tới thì trong lòng lập tức có tự tin quát lớn, cho bản thân thêm can đảm.

“Không phải sao! Xã hội hiện giờ cũng không phải thời mày có thể đánh thì mày chính là đại ca. Mày có thể đánh thì có ích gì, mày có thể đánh thắng được bao nhiêu người? Đánh mãi được sao?!” Thái độ của Triệu Cường trước sau vẫn kiên cường như cũ.

Tề Đẳng Nhàn lười nói lời vô nghĩa với bọn họ, trực tiếp bước lên phía trước nhàn nhạt nói: “Xem ra Vương Báo anh thật sự chuẩn bị muốn ra mặt thay tên Triệu Cường này?”

“Ngông cuồng, lại dám nói chuyện với báo ca như vậy?”

“Thái độ của anh tôn trọng một chút, nếu không lát nữa tao đánh vỡ mồm mày.”

“Tên nhãi nhép, mày là cái thứ gì? Cũng dám gọi thẳng đại danh của báo ca?”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được bật cười, nói: “báo ca? Anh nhìn vết thương trên mặt anh ta đi xem có phải vẫn rất mới hay không, lại hỏi anh ta một chút xem là do ai khiến anh ta như vậy?”

Lời này vừa ra khiến nhóm thuộc hạ của Vương Báo ngạc nhiên, một đám hai mặt nhìn nhau.

Sắc mặt Vương Báo có chút khó coi, lạnh lùng nói: “Tề Đẳng Nhàn, hôm nay anh thế đơn lực mỏng mà cũng dám nói chuyện bừa bãi như vậy! Không có Hướng Đông Tinh chống lưng cho anh, tôi xem anh lấy cái gì ra đấu với tôi đây!”

Nói xong lời này, Vương Báo vung tay lên, nhóm thuộc hạ sôi nổi rút dao gấp trong người ra, một đám trên mặt bày ra vẻ khí thế độc ác, chuẩn bị loạn đoan chém chết Tề Đẳng Nhàn ở chỗ này.

Tề Đẳng Nhàn vừa rồi một mình đánh hơn hai mươi người, nhưng hiện giờ càng có nhiều tới hơn, không khác biệt lắm phải có đến năm mươi sáu mươi người! Hơn nữa mỗi người đều cầm dao gấp trong tay, hắn còn có thể đánh thắng được sao?

Chân cẳng của nhóm nhân viên của tianlai capital đều bắt đầu run rẩy, chỉ sợ Tề Đẳng Nhàn sẽ bị loạn đao chém chết, biến thành thịt nát.

Chân Lý Vân Uyển cũng có chút mềm, nói: “Hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, cùng lắm thì trước mắt chịu thua một chút rồi về sau lại nghĩ cách trả thù trở về….”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.