Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 825



Chương 825

“A, Tề tổng, ở đây còn có một lá thư muốn ngài ký nhận.” Sau khi Tề Đẳng Nhàn ký nhận hộp tro cốt, nhân viên chuyển phát nhanh lại lấy ra một lá thư đưa cho hắn.

Tề Đẳng Nhàn nhìn chữ ký phía trên, thế mà là Phó Phong Vân.

Hắn mở ra xem, không khỏi trầm ngâm.

“Phó Phong Vân này muốn mình thiếu nợ ông ấy sao?” Tề Đẳng Nhàn cầm thư, rơi vào trầm ngâm.

Trong lòng hắn hơi giãy dụa.

Nếu nhận sự giúp đỡ của Phó Phong Vân, vậy hắn chắc chắn sẽ thiếu nợ ông ấy rất nhiều.

Nhưng nếu hắn không nhận thì lại khó có thể ngăn cản sự hấp dẫn này…

Đang lúc sững sờ, Tề Đẳng Nhàn cảm giác bả vai bị người ta vỗ một cái.

Hắn giật mình, theo bản năng muốn quật ngã người vỗ vai hắn.

Có điều, cũng may mũi ngửi được mùi chanel khiến hắn nhớ thương vô số lần thì hắn lập tức tỉnh táo lại, nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia trong tay.

“Nói bao nhiêu lần rồi, không cần lặng lẽ vỗ vai tôi, rất nguy hiểm.” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ cười nói.

Tôn Lộc Đường được mệnh danh là “Võ Thần” từng cảnh cáo đệ tử và người thân không nên đột ngột đến gần mình trong vòng ba mét, nếu không, hậu quả khôn lường. Anh ta đã luyện công phu vào tận xương tủy nên hình thành phản ứng tự nhiên, có đôi khi bản thân anh ta cũng không khống chế được, sợ không cẩn thận làm người khác bị thương.

Lý Tiểu Long cũng không thích bị vỗ vai, đây cũng là nguyên nhân một khi thân thể sinh ra phản ứng căng thẳng thì rất dễ làm tổn thương người khác.

Lý Vân Uyển mỉm cười, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì, tôi thấy anh đứng do dự ở đây rất lâu rồi, là vì viết thư tình nhưng bị người từ chối sao?”

Trong lúc nói chuyện, cô ta cũng không ghé lại nhìn xem Tề Đẳng Nhàn đang cầm gì trong tay.

Lý Vân Uyển đúng là người có EQ cao, không phải là loại EQ cao giả như Tề Đẳng Nhàn có thể so sánh. Cô ta rất rõ ràng, có một số việc cần phải giữ khoảng cách nhất định, không nên quá tọc mạch vào cuộc sống riêng tư của đối phương.

“Cô tự xem đi!” Tề Đẳng Nhàn lập tức ném thư trong tay cho Lý Vân Uyển, thản nhiên nói.

Lý Vân Uyển xem xong rất nhanh, hỏi với vẻ mặt kinh ngạc: “Anh do dự cái gì? Lập tức đồng ý là được! Đây chính là chuẩn tướng đấy, anh có biết Trung Quốc có bao nhiêu người mắc kẹt ở đại tá và chuẩn tướng này không?”

“Anh thậm chí còn không có kinh nghiệm nhập ngũ, đối phương trực tiếp hứa hẹn cho anh quân hàm chuẩn tướng, đây chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống.”

“Thật không biết anh ở đây do dự cái gì… Có phải cố tình ra vẻ không?”

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ cười cười, nói: “Sao mọi chuyện lại đơn giản như vậy chứ? Phó Phong Vân là ai?”

Lý Vân Uyển nói: “Đại trưởng lão Chiến Bộ!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đúng rồi, cô thấy một Đại trưởng lão Chiến Bộ lại tự nhiên không có lý do gì cho tôi địa vị quyền thế lớn như vậy sao?”

Lý Vân Uyển nghĩ đến việc lần trước Tề Đẳng Nhàn giải quyết kẻ địch mạnh một cách dễ dàng mà ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng không giải quyết được, cô ta nói ngay: “Có lẽ Phó Phong Vân rất coi trọng năng lực của anh.”

“Cô nói chuyện có ích ghê.” Tề Đẳng Nhàn trực tiếp liếc mắt một cái. Nếu như Phó Phong Vân không coi trọng năng lực của hắn, chỉ sợ ông ấy cũng sẽ không viết lá thư này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.