Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 602



Chương 602

Cung trong tay Ngọc Tiểu Long là năm thạch, ít ra phải có sức kéo khoảng một trăm năm mươi kí lô mới có thể kéo ra.

Long Á Nam thấy đến Ngọc Tiểu Long cũng đã lên tiếng, cũng không tiếp tục ngăn cản đường đi, trực tiếp để cho ba người Tề Đẳng Nhàn đi qua.

“Nhường anh đến là nể tình anh là chủ, chúng tôi không thể giọng khách át giọng chủ.”

“Nhưng nếu anh muốn phế lập quy củ, đó lại là chuyện khác.”

“Sân tập bắn tên này là Triệu Hắc Long vì lấy lòng tôi mà xây nên, cho nên, nếu anh muốn ở chỗ này phế lập quy củ, thì phải có sự đồng ý của tôi.”

Ngọc Tiểu Long nhìn Tề Đẳng Nhàn đi tới gần, nhàn nhạt mở miệng nói, tiện tay đặt đại cung ngưu giác đặt lên bàn.

Dương Quan Quan đã từng gặp Ngọc Tiểu Long ở yến hội, nhưng đây là lần đầu tiên có tiếp xúc gần như vậy với Ngọc Tiểu Long, giữa hai bên cách nhau không đến 2m.

Bây giờ, ở khoảng cách gần nhìn Ngọc Tiểu Long, cô ta đã cảm nhận được cái gì gọi là khí chất của vương giả ở trong tiểu thuyết hay viết!

Trên người Ngọc Tiểu Long, có khí chất của vương giả, khí chất chỉnh thể của cô ấy nhìn qua ôn nhuận như ngọc, tựa như quân tử khiêm tốn, nhưng cẩn thận cảm nhận, lại có thể từ khí chất ôn hòa này phát hiện ra sự sắc bén!

Nó như đao như kiếm, tiếp xúc với ánh mắt của nàng, sẽ cảm giác được mắt của bản thân mỏi nhừ nhói đau.

Người phụ nữ này, thật giống Mặt Trời trên bầu trời lúc giữa trưa, khiến người ta không có cách nhìn thẳng, hoặc nói là không dám nhìn thẳng!

“Một người phụ nữ, sao có thể bá đạo như vậy?” trong đầu Dương Quan Quan không khỏi hiện lên ý niệm như vậy.

Đồng thời, cô cũng vô cùng hâm mộ Ngọc Tiểu Long có thể có được cảnh giới như vậy, nếu mình có một nửa năng lực như Ngọc Tiểu Long, Dương gia còn dám bắt nạt mình sao?!

Tề Đẳng Nhàn nghe Ngọc Tiểu Long nói những lời này làm hắn khó chịu, cười cười, nói: “Ồ? Vậy để tôi nghe một chút, làm thế nào để có sự đồng ý của cô?”

Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nói: “Rất đơn giản, anh so thuật bắn cung thắng tôi, như vậy, sân tập bắn tên này, sẽ nghe anh hết.”

Sau khi nói xong lời này, Ngọc Tiểu Long nhìn về phía bia ngắm cách đó hơn năm mươi bước.

Chỉ thấy trên bia cắm mười mũi tên, trong đó có năm cái trúng vòng mười, còn năm cái khác, đều là trúng vòng chín.

Hơn nữa, Ngọc Tiểu Long dùng đại cung ngưu giác năm thạch bắn, có thể tưởng tượng được đây là độ khó cao cỡ nào!

Dùng lực lớn như vậy đồng thời còn phải nhắm chuẩn, muốn khống chế khí tức, muốn thu phóng tự nhiên, cái này khó cỡ nào cơ chứ?

Sau khi mọi người nghe được lời này của Ngọc Tiểu Long, không khỏi cười lắc đầu.

“Thuật bắn cung của Ngọc tướng quân, cho dù là đến thế vận hội Olympic cũng phải được một trong ba giải đầu!”

“Đúng vậy, cho dù để vận động viên chuyên nghiệp đến thi đấu cùng Ngọc tướng quân, thì hơn phân nửa cũng muốn cam bái hạ phong.”

“Để tôi đoán xem, quy tắc này chắc là không bãi bỏ nổi đi!”

“Một người chủ lại không thể chi phối quy tắc ở trong câu lạc bộ của mình, nói đến cũng buồn cười! Nhưng mà đối phương là Ngọc tướng quân, cũng sẽ không thấy lạ lắm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.