Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 919



Chương 919

“Tề tổng gọi người à?”

“Rất tốt, tôi cũng gọi.”

“Nhìn xem Long Môn chúng tôi có nhiều hội viên hơn hay là thủ hạ của Tề tổng đông hơn.”

Từ An cười cười, cầm lấy di động, gọi phân phó: “Mang tất cả người có thể huy động được đến khách sạn Antianxia, có người muốn phá hoại.”

Tất cả mọi người cười rộ lên.

Đây không phải là không biết lượng sức mình sao?

Từ An người ta nắm trong tay chi nhánh Long Môn tỉnh Đông Hải nhiều năm như vậy, hội viên lên đến hàng chục triệu, Tề Đẳng Nhàn có thể gọi tới bao nhiêu người chứ?

Nói khó nghe một chút thì là, Từ An bảo mỗi người nhổ một bãi nước miếng đã có thể dìm chết Tề Đẳng Nhàn rồi.

Tề Đẳng Nhàn lười nói chuyện, năm triệu cũng không phải dễ cầm như vậy, muốn cầm, vậy phải chuẩn bị chịu gãy tay rồi cầm.

“Oa, Tề tổng đừng làm vậy, gọi người đến đánh nhau với Long Môn? Đầu óc anh có vấn đề à!” Lý Vân Uyển thấp giọng nhắc nhở.

“Không sao, người tôi gọi tới không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối làm cho bọn họ không dám dong dài.” Tề Đẳng Nhàn như cười như không cười nói, đưa tay vỗ nhẹ lên vai Lý Vân Uyển hai cái, để cho cô ta yên tâm.

Kiều Thu Mộng hơi lo lắng đề phòng, Tề Đẳng Nhàn rất lợi hại, cô ta đã biết điều đó.

Nhưng mà nhìn điệu bộ này, hình như Tề Đẳng Nhàn thực sự gọi người đến chỗ Từ An.

Cho dù hắn có bối cảnh, có gọi người tới, số người hắn gọi tới kia có thể so sánh với hội viên Long Môn sao?

Tống Chí Mai liền cười lạnh: “Cũng tốt, để tôi nhìn xem cậu có bối cảnh gì, có thể gọi tới những người thế nào?”

Còn gọi người? Quả thực buồn cười, so người cùng với đà chủ Long Môn?

“Lần đầu tiên gặp người não tàn như vậy, còn chưa bắt cậu ta chắp tay đưa ra năm tỷ, bây giờ còn ở đây làm màu nữa!”

“Để tôi xem, cậu ta không bị Từ Đà chủ làm cho mặt sưng phù lên thì không xong mà, mọi người cứ việc đứng xem kịch vui.”

Ai cũng đều là nhao nhao cười nhạo, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn làm như vậy thật là không biết lượng sức mình, hoàn toàn tìm đường chết.

Không lâu sau, ngoài cửa truyền đến tiếng động cơ xe tải nổ vang, chỉ thấy trên trăm chiếc xe tải xếp thành hàng dài đến cửa khách sạn Antianxia.

Từng hội viên long tinh hổ mãnh của Long Môn từ trên xe nhảy xuống, trên mặt mỗi người đều đằng đằng sát khí, mang theo bộ dạng được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Mọi người không chút nghi ngờ, nếu Tề Đẳng Nhàn dám để cho người của hắn đánh nhau ở đây với Từ An, kiểu gì cũng bị mấy người này bằm nhừ ra như thịt xay.

“Người của tôi đến rồi, người của cậu đâu?” Từ An nhìn Tề Đẳng Nhàn, thản nhiên hỏi.

“Nửa tiếng, đừng hốt.” Tề Đẳng Nhàn giơ tay nhìn đồng hồ, lơ đễnh đáp.

Lúc này, mọi người nghe thấy “rầm” một tiếng, quay đầu nhìn lại thì thấy Văn Tư Thuận ngã từ trên tường xuống.

Văn Tư Thuận cũng bị té tỉnh, phun ra một ngụm máu, mở hai mắt ra, chỉ là bây giờ trông vô cùng yếu ớt, cả người mang đến một cảm giác buồn ngủ.

Từ An chỉ quay đầu lạnh lùng nhìn anh ta, không nói gì, tên nhóc chỉ biết báo sư phụ này, gặp phải Tề Đẳng Nhàn mà còn không bằng cái rắm, năng lực không đâu vào đâu hại ông ta mất mặt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.