Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 822



Chương 822

“Chuyện nhỏ mà thôi, cô ta chính là quá tùy hứng, chú đừng nuông chiều cô ta.” Tề Đẳng Nhàn ngáp một cái, thản nhiên nói.

A Phúc cười cười, nói: “Tề tổng, tôi đã chuẩn bị xong bữa sáng, mời anh dùng xong rồi hãng đi.”

Tề Đẳng Nhàn không khách khí, sau khi ăn xong bữa sáng mới rời đi.

Hướng Đông Tình ngủ đến gần trưa mới tỉnh. Ngay khi vừa mở mắt ra, cô ta cảm thấy sảng khoái, đầu óc mơ hồ và cơ thể mệt mỏi cũng đều được quét sạch không còn.

Chẳng qua, mông vẫn hơi đau, thậm chí còn khiến cô ta suýt ngã khi bước xuống đất.

“Tiểu thư, cô tỉnh rồi à? Tề tổng đã rời đi rồi.” A Phúc mỉm cười nói.

“Ồ? Hắn đi khi nào?” Hướng Đông Tình nhịn không được hỏi.

“Mới sáng sớm.” A Phúc nói.

Hướng Đông Tình nhíu mày nói: “Tối hôm qua hắn không đi?”

A Phúc nói: “Ngủ một đêm trên ghế, sáng nay hắn còn oán giận với tôi là hơi đau lưng.”

Hướng Đông Tình nghe nói như vậy, khóe miệng cười đắc ý, không biết vì sao khi nghe được Tề Đẳng Nhàn chịu khổ, cô ta ngược lại rất vui vẻ.

Nhìn thấy nụ cười của Hướng Đông Tình, A Phúc thấy lòng mình được an ủi, mỉm cười nói: “Tề tổng là một người tốt.”

“Hắn tốt? Hắn chính là một tên rác rưởi, lưu manh đáng khinh mà thôi!” Hướng Đông Tình khinh thường nói.

Vốn cảm nhận của cô ta với Tề Đẳng Nhàn không tệ, dù sao tập đoàn Hướng thị có thể tiếp tục kiên trì đều nhờ công lao của hắn.

Nhưng bây giờ, không biết vì sao, cô ta lại thấy rất chán ghét hắn.

A Phúc nói: “Vậy sau này tôi sẽ không mở cửa cho hắn nữa.”

Khóe miệng Hướng Đông Tình giật giật, trầm ngâm một lát mới nói: “Không cần, hiện tại hắn là đối tác quan trọng nhất của tôi, cũng không thể không cho hắn mặt mũi.”

A Phúc cười cười, nói: “Tôi biết rồi.”

Hôm nay, tinh thần Hướng Đông Tình rất tốt nên tâm trạng dường như cũng không tệ, ngay cả cháo đậu xanh mà cô ta cũng ăn hai bát.

Nhìn Hướng Đông Tình tươi sáng trở lại, tâm trạng A Phúc như trấn an, ông ấy cũng rất cảm kích Tề Đẳng Nhàn.

Mà người được Hướng Đông Tình gọi là lưu manh rác rưởi – Tề Đẳng Nhàn vừa đến công ty, hắn lập tức nhận được một bản lý lịch Dương Quan Quan đưa tới, nói là có người xin việc.

Tề Đẳng Nhàn tập trung nhìn, không khỏi ngẩn người…

Đồ ngốc này còn đuổi theo đến tận công ty?!

Sơ yếu lý lịch là của Hoàng Sung, anh ta đến Tianlai Capital để nộp đơn xin việc.

Những người có quá khứ lẫy lừng như Hoàng Sung sẽ được chào đón khi đi xin việc ở bất kỳ công ty nào.

Cho nên, Dương Quan Quan cũng không dám tự tiện chủ trương mà đưa ngay sơ yếu lý lịch đến bàn làm việc của Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Hoàng Sung này thật sự thông minh. Hôm qua mình mới từ chối anh ta, thế mà hôm nay anh ta lập tức chạy đến công ty ứng tuyển.

“Không được nhận vào.” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Tại sao không được nhận?” Dương Quan Quan sửng sốt, cô ta thấy người này là nhân tài mà không được nhận thì khá khó hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.