Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 846



Chương 846

Ngọc Tiểu Long như một con rồng nước mạnh mẽ, trong nháy mắt đã nhảy tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, cô giơ tay, ra một chiêu pháo quyền vào giữa lông mày hắn!

Đại Vũ tại hạ!

Cú đấm của Ngọc Tiểu Long khiến nước mưa như bị bốc hơi, giữa không khí có mùi kì quái như lửa đốt.

“Quyền ý thật là mạnh mẽ, công lực của cô gái này không đơn giản, không ngờ cô ta lại tiến bộ nhiều như thế chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn!” Tề Đẳng Nhàn không khỏi thầm kinh ngạc.

Quyền ý cũng như đao ý và kiếm ý, nghe thì thấy mơ hồ nhưng thực ra lại rất dễ giải thích.

Khi đánh quyền, con người phải dung nhập cả tinh thần và tinh khí. Ví dụ, muốn đánh theo lối hổ hình thì phải tạo ra cảm giác mạnh như mãnh hổ, không chỉ cần uy lực mạnh mẽ mà còn phải có sức uy hiếp khiến lòng người kính sợ!

Nếu hổ hình bá đạo mà được thi triển như vuốt mèo cào thì cảm giác sẽ rất khác.

Pháo quyền của Ngọc Tiểu Long rất đơn giản, tốc độ cực kì nhanh mà quyền ý lại rất đơn thuần, thực sự như một ngọn pháo được khởi động, cú đấm mang theo cả gió và sét!

“Hô!”

Ngọc Tiểu Long nghe rõ tiếng người kia hít thở, không thô nặng, cảm giác rất mềm và dài.

Chỉ thấy Tề Đẳng Nhàn không né mà cũng không tránh, “Đài thân chưởng” bất chợt được kích hoạt ở những bộ vị nằm chính giữa thân thể, đến khi chạm tới bộ vị nằm trên yết hầu, hắn bỗng ngửa tay đấm lên trên!

“Bốp!”

Hai nắm đấm chạm vào nhau, cánh tay Ngọc Tiểu Long lập tức run lên như có điện giật, cơ thể cô vặn vẹo, linh hoạt vô cùng. Tay cô căng ra như một cây roi sắt, giáng thẳng xuống từ không trung!

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, sức lực quá lớn!

Các đòn đánh của Ngọc Tiểu Long đều bá đạo và cứng như sắt thép, thế đánh mạnh mẽ lại hung hãn, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của chiến sĩ tuần tra.

Tề Đẳng Nhàn giơ tay, năm ngón mở ra, bỗng dùng chiêu “Vân long thám trảo” để bắt lấy cổ tay của Ngọc Tiểu Long.

Ngọc Tiểu Long bèn nâng cánh tay còn lại, eo hông khẽ xoay, bộp một tiếng, lại thêm một đòn!

“Cách chiến đấu của cô gái này cũng giống hệt bản thân cô ta, quả là bá đạo!” Tề Đẳng Nhàn thầm kêu lên trong lòng.

Cơ thể Ngọc Tiểu Long lại lần nữa uốn lượn, bổ xuống một đòn, hai ngôi sao hình rồng trên vai cô lập lòe giữa đêm tối, vô cùng thu hút.

Nước mưa chảy xuống cánh tay cô, không vỡ nát mà lại bắ n ra trong tình trạng hoàn toàn nguyên vẹn.

“Bốp!”

Tề Đẳng Nhàn rụt hai tay, dùng thế “Hổ bão đầu” để bảo vệ mũi và má mình, trông rất giống một con hổ to đang dùng móng vuốt rửa mặt.

Ngọc Tiểu Long dùng cánh tay như roi của mình đập vào tay Tề Đẳng Nhàn, phát ra từng tiếng bốp bốp trầm đục.

“Không đánh trả à?” Cô bỗng thấy có gì đó không thích hợp. Kể từ khi tên đàn ông có khuôn mặt đáng khinh này và mình chạm mặt nhau, rõ ràng hắn có năng lực đánh trả nhưng lại chọn cách phòng thủ từ đầu đến cuối mà không tấn công một lần nào.

“Nếu muốn làm rùa rụt cổ thì để ta đánh nát mai rùa của ngươi!”

Ngọc Tiểu Long hừ lạnh, mũi chân nhón trên đất, nhảy lên cao, xoay một vòng giữa không trung rồi hạ một quyền thẳng xuống!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.