Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 568



Chương 568

Thật sự là hiện giờ cô ta không có cách nào đối mặt với Tề Đẳng Nhàn được cả, vừa mới biết được những sự thật đó khiến cho cô ta một khi nghĩ đến sẽ lập tức tâm hoảng ý loạn.

Tề Đẳng Nhàn hơi quay đầu lại nói: “Duyên phận giữa tôi và cô ta đã hết rồi, thật đáng tiếc là tổng giám đốc thần bí mà cô ta luôn nghĩ tới vốn không hề tồn tại.”

“Chúc mừng Từ tổng, liên minh kinh tế Từ thị càng thêm cường đại, người tham dự đầu tư vào càng ngày càng nhiều!”

“Từ tổng, cô nhất định phải dẫn theo mấy người quỷ nghèo chúng tôi làm giàu đi lên đấy!”

“Ha ha ha, Từ tổng, chúc các cô hành động mã đáo thành công, dẫn theo chúng tôi một đường phát tài!”

Lúc này, một đám người đều đang xoay quanh Từ Ngạo Tuyết vuốt mông ngựa.

Hướng Đông Tinh có ba tỷ của Vương Vạn Kim đầu tư vào, thêm được tám tỷ của Sở Vô Đạo, tổng cũng mới chỉ có mười một tỷ mà thôi, chỉ dựa vào chút tiền kém cỏi này hoàn toàn không thể nào xoay mình được.

Những người đầu tư vào tập đoàn Từ thị lập tức cảm thấy bản thân họ hiện giờ đã có thể như Lã Vọng buông cần*.

Từ Ngạo Tuyết tổ chức buổi yến hội này chính là muốn xây dựng bầu không khí như này, muốn khiến cho tập đoàn Hướng thị bốn bề đều là địch, muốn để cho tất cả các doanh nhân ở tỉnh Đông Hải này đều phải tới tham gia đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị!

Loại xu thế này như quả cầu tuyết đang lăn vậy, càng lăn thì số vốn sẽ càng ngày càng lớn, nghiền ép tập đoàn Hướng thị cũng trở nên dễ dàng hơn.

Ngọc Tiểu Long trước sau như một vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cô không tham dự vào mấy câu chuyện đầu môi đó mà chỉ xuất phát dựa trên quan hệ bạn bè tốt với Từ Ngạo Tuyết giúp cô ta đầu tư chục tỷ từ Ngọc gia, đương nhiên cái này cũng có thể mang lại lợi ích rất lớn cho Ngọc gia.

Bên người Hướng Đông Tinh có vẻ vắng lặng tới nỗi có thể giăng lưới bắt chim được, sẽ không có người nào chọn thời điểm này tới đây nịnh bợ cô ta.

Chỉ có Vương Vạn Kim và cô ta đứng chung một chỗ.

“Nhị đương gia, cậu đừng có gạt tôi đấy, hiện tại trong lòng tôi đang nhảy lên thình thịch đây này!” Vương Vạn Kim nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi tới thì cười khổ nói.

“Tôi lừa ông làm gì? hơn nữa ba tỷ kia đối với ông cũng có nhiều lắm đâu?” Tề Đẳng Nhàn nửa vui đùa nửa nghiêm túc nói.

“Ba tỷ cũng phải kiếm rất nhiều năm mới có được!” Vương Vạn Kim bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn nói cười vui vẻ với Vương Vạn Kim mà mình có muốn trèo cao cũng không với tới được như vậy, trong lòng Kiều Thu Mộng càng cảm thấy hụt hẫng hơn.

Cô ta đang muốn đi WC một chút, kết quả vừa mới quay đầu đã đâm phải Lý Vân Uyển.

“Cậu không sao chứ Mộng Mộng, sao lại thất thần như vậy?” Lý Vân Uyển đỡ Kiều Thu Mộng dậy, quan tâm hỏi.

“Vân Uyển….” Kiều Thu Mộng thấy là Lý Vân Uyển thì thần sắc phức tạp: “hiện giờ cậu đang ở chung một chỗ với hắn sao?”

Lý Vân Uyển ngẩn người, sau đó hơi gật đầu, nửa nói đùa nửa nghiêm túc hỏi: “Đúng vậy, không phải lúc trước cậu nói nếu như mình thích thì có thể trực tiếp tặng anh ấy cho mình sao? Ha ha, mình thật sự rất thích anh ấy đấy!”

Kiều Thu Mộng bị những lời này của Lý Vân Uyển làm cho yết hầu có hơi khó chịu, nhẹ nhàng nắm chặt tay nói: “Đúng vậy….Cậu đã thích hắn như vậy thì cậu phải ở bên hắn thật tốt vào!”

Lúc này, yến hội của Từ Ngạo Tuyết đã tiến vào giai đoạn cao trào.

Vài doanh nhân lúc trước thương lượng tốt với cô ta đứng dậy lớn tiếng nói phải đầu tư cho liên minh kinh tế Từ thị, hơn nữa ra tay hào phóng, mỗi người đều là góp vốn mấy trăm triệu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.