Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 643



Chương 643

Quả thật là như vậy, nhờ có mối quan hệ với Tề Đẳng Nhàn, ít nhất vào lúc này đây, đám người Vương Vạn Kim và Hoàng Văn đào đều đã có chút ấn tượng với Dương Quan Quan, thậm chí còn trao đổi phương thức liên lạc với cô ta.

Dương Quan Quan muốn đối đối đầu Dương gia, cô ta cần sự hỗ trợ của những nhân vật lớn này cùng với một bối cảnh vững chắc, Tề Đẳng Nhàn đang giúp cô ta một tay.

Đương nhiên, Dương Quan Quan không thể không nhận ra thiệu ý mà Tề Đẳng Nhàn dành cho mình, trong lòng cô ta vẫn rất cảm kích hắn.

Đương nhiên, chuyện đó đi một nhẽ, chẳng liên quan gì tới việc cô ta trộm mắng Tề Đẳng Nhàn là một thằng cha bi3n thái, cùng với việc giơ ngón giữa sau lưng hắn.

Cảm kích và kính nể, đó là hai chuyện khác nhau!

“Tề tổng, nhân vật lớn đến từ Tuyết Quốc mà anh định gặp ngày hôm này rốt cuộc có lai lịch như thế nào vậy? Có phải Cổ Tân Tư Cơ hay không?” Dương Quan Quan hỏi dồn dập.

“Tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Tuyết Phi, Bogdanov, là con trai của Cổ Tân Tư Cơ.” Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn Dương Quan Quan một cái, nhàn nhạt trả lời.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy người phụ nữ này quả là không có đầu óc, hắn có thể khiến bao nhiêu kẻ tai to mặt lớn phủ phục dưới chân mình, như vậy vẫn chưa chứng minh được Tề Đẳng Nhàn hắn còn đáng sợ gườm hay sao?

Người phụ nữ này suốt ngày mặt nặng mày nhẹ với hắn, còn thường hay nguyền rủa hắn, khi không có ai còn mắt hắn là một kẻ bi3n thái háo sắc.

Đi khắp nơi giao du với hết người này đến người khác không phải đang bỏ gần tìm xa hay sao? Ôm hảo đùi của Tề Đẳng Nhàn không nhanh hơn hay sao?

Hai người đi một mạch đến khách sạn Thiên Địa.

Có điều người tiếp đón bọn họ lại là Ivanov, thư ký của Bogdanov.

“Chúng tôi tới gặp Bogdanov!” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Tôi biết rõ các người muốn tìm ngài Bogdanov, nhưng các người nghĩ ngài ấy là ai, người khác muốn gặp là gặp được hay sao?” Ivanov thờ ơ hỏi, gã liếc mắt nhìn về một phía, nơi đó đặt đủ loại quà cáp khác nhau.

Chính phủ Tuyết Quốc đã mục nát từ lâu, th@m nhũng nịnh bợ cũng chẳng có gì lạ, trước việc Ivanov nhân cơ hội này để nhận hối lộ, Bogdanov cũng lười dạy dỗ gã ta.

Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì cũng chẳng vui vẻ được nữa, hoá ra hắn tới đây gặp Bogdanov còn phải mang lễ vật hay sao?

Vậy thì hắn phải suy xét cho cẩn thận, xem về sau có nên cắt đi đùi gà trong khẩu phần ăn của Cổ Tân Tư Cơ hay không.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt tiếp lời: “Anh mau đi thông báo với Bogdanov đi, cứ nói tôi là…”

Tề Đẳng Nhàn nói còn chưa kịp nói hết câu, Ivanov đã phất mạnh tay, lớn tiếng ngắt lời hắn.

“Tôi quan tâm cậu là ai chắc? Ngài Bogdanov bây giờ không rảnh, không muốn gặp bất cứ người nào!”

“Một chút quà mọn cũng không biết mang theo, thứ quỷ nghèo keo kiệt như cậu cũng muốn gặp ngài Bogdanov hay sao?”

“Cậu cảm thấy cậu có xứng được gặp ngài ấy không?”

Ivanov cười lạnh, không hề cho Tề Đẳng Nhàn cơ hội để lại tên họ.

Sau khi nghe được lời này, Tề Đẳng Nhàn không kìm lòng được mà nhướng mày.

Dương Quan Quan nghe xong cũng trở nên nóng nảy, cả giận mắng: “Anh nói chuyện kiểu gì vậy hả? Chú ý thái độ của anh đó!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.