Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 537



Chương 537

Dương Quan Quan gật gật đầu: “Tôi thấy công phu của anh rất lợi hại, một con ngựa to khỏe cũng bị anh ném văng ra! Nếu anh có rảnh thì có thể dạy tôi vài chiêu được hay không?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nếu cô muốn học thì tôi nhất định sẽ dạy, nhưng cô có thể sẽ phải chịu khổ.”

Không lâu sau quần áo cũng đã được hong khô tốt, người phục vụ gõ cửa phòng, đưa quần áo tới.

“Cảm ơn.” Tề Đẳng Nhàn mở cửa nhận đồ, lễ phép nói cảm ơn, sau đó để Dương Quan Quan thay quần áo tiếp tục theo mình làm việc.

Đợi mặc quần áo khô vào rồi Dương Quan Quan mới có thêm cảm giác an toàn, ít nhất so với việc ở trước mặt tên này mặc áo choàng tắm thì tốt hơn rất nhiều.

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn đảo qua trước ngực cô ta, hỏi: “Cái cúc áo này của cô sẽ không bị bung ra đấy chứ?”

Hắn cảm thấy quần áo của Dương Quan Quan sau khi hong khô thì có hơi co lại, mấy cái cúc áo kia có loại cảm giác phải gánh nặng, có thể sẽ giẫm lên vết xe đổ lúc trước.

Dương Quan Quan cười lạnh hai tiếng không thèm đáp lại.

Hai người từ trong phòng đi ra, xuống đại sảnh trả phòng.

“Ha hả, đây không phải là tên cảnh ngục nhỏ Tề Đẳng Nhàn sao? Hôm nay có hứng thú như vậy sao, dẫn theo nữ trợ lý tới thuê phòng?” Một đạo thanh âm lạnh nhạt từ bên cạnh truyền tới, Từ Ngạo Tuyết quần áo đẹp đẽ quý giá chậm rãi đi tới.

“Liên quan rắm gì đến cô?” Tề Đẳng Nhàn quay đầu, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi.

“Đương nhiên là không có chuyện gì liên quan đến tôi cả, tôi chỉ cảm thấy may mắn là Tiểu Long đã đá anh rồi, nếu không anh rác rưởi như vậy mà lẫn vào trong vòng của chúng tôi thì thật đúng là sỉ nhục!” Từ Ngạo Tuyết cười nhạo nói.

Đối mặt với Từ Ngạo Tuyết, Dương Quan Quan không dám hé răng nửa lời, bối cảnh của Từ gia so với Dương gia ở Thượng Hải còn lớn hơn!

Ngọc Tiểu Long cũng đi ra ngay lúc này, nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thì nhíu nhíu mày, lại thấy Dương Quan Quan bên cạnh Tề Đẳng Nhàn thì biểu tình trên mặt càng thêm khinh thường và chán ghét.

Ngọc Tiểu Long lắc lắc đầu với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tuy rằng giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa nhưng tôi vẫn muốn khuyên anh hai câu.”

“Ngay cả Kiều Thu Mộng cũng khinh thường anh, muốn ly hôn với anh thì cũng không phải là không có nguyên nhân.”

“Loại người như anh ngay cả bạn bè của cô ta mà cũng dám động thì nhất định sẽ xấu tới mức người khác nhìn vào cũng thấy phiền lòng!”

Dương Quan Quan nghẹn khuất tới mức mặt đỏ bừng, nhưng đối mặt với hai vị phật lớn như Từ Ngạo Tuyết và Ngọc Tiểu Long thì lời giải thích cô ta cũng không nói ra được.

“Tôi thấy mấy người buồn cười thật đấy, cô cũng đã nói là chúng ta không còn quan hệ gì rồi, sao còn ở đây lải nhải cái gì?”

“Tôi thích loại phụ nữ nào, có quan hệ tốt với loại phụ nữ nào thì cũng có liên quan cái rắm gì đến các cô đâu?”

Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ đầy mặt buông tay nhìn Ngọc Tiểu Long.

Ngọc Tiểu Long nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Tôi chỉ đang phát biểu cái nhìn của tôi đối với chuyện này của anh mà thôi, anh có thể không nghe nhưng tôi muốn nói thì tôi nói.”

Từ Ngạo Tuyết cười nhạt nói với Dương Quan Quan: “Cô gái, cô nên nhìn cho rõ nhân phẩm hắn ra sao, đừng để bị hắn lừa.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.