Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 1139: Nhưng đừng làm gì quá đáng.”



 

“Haha, phản quốc? Tôi, Tề Đẳng Nhàn luôn làm việc không trái lương tâm, không phải họ nói gì thì là cái đó.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, khinh thường cười to.  

 

“Tề sư phụ, hiện tại ở Ma Đô vẫn đang săn lùng anh trên diện rộng, toàn bộ quốc tế đều đang truy lùng anh, cho nên anh phải cẩn thận.” Kim Đồng lo lắng nói.  

 

Ngọc Nữ nói: “Người tốt đúng là không sống lâu, tai họa kéo dài mấy ngàn năm! Thật đáng tiếc anh phạm phải trọng tội như vậy mà còn không chết ở Ma Đô.”  

 

Kim Đồng quay đầu lại, trừng mắt nhìn Ngọc Nữ nói: “Không muốn nói thì cứ nói ít đi vài câu. Cái mạng này của chúng ta là do Tề sư phụ buông tha đấy!”  

 

Sau khi Ngọc Nữ bị anh ta mắng thì lập tức không dám nói nữa, mặc dù cô ta cao mập, to gấp mấy lần Kim Đồng nhưng quyền lên tiếng thực sự vẫn nằm trong tay Kim Đồng.  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi chạm phải rắc rối bằng trời mới phải chạy đến Quang Dương của Ngọc Thạch quốc. Vậy hai người thì sao, tới nơi này làm gì?”  

 

Kim Đồng thở dài nói: “Còn có thể làm cái gì? Tôi đương nhiên là tới kiếm tiền…”  

 

“Lần trước nhiệm vụ thất bại, tôi tổn thất rất nhiều tiền, hơn nữa còn bị anh tống tiền không ít.”  

 

“Nếu không thì không cần phải vất vả như vậy!”  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn trừng to mắt, tức giận nói: “Nói cho tử tế vào, tống tiền cái gì? Tôi vất vả để cho các người đánh rồi mới đền bù tiền, vậy mà gọi là tống tiền sao?”  

 

Ngọc nữ không khỏi khinh thường.  

 

Tề Đẳng Nhàn: “Thấy hai người rất quen thuộc với Đan Liệt, hình như là đang giúp Tập đoàn  n Đặc làm việc? Tập đoàn  n Đặc đang làm gì, hai người không biết sao?”  

 

Kim Đồng nói: “Không có cách nào, tập đoàn  n Đặc đưa ra giá quá cao, hơn nữa nơi này vốn đã mục nát rồi, chúng ta không kiếm tiền, sẽ có người khác kiếm.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không nhìn ra, tên Chu Quang Vinh này lại hào phóng như vậy?”  

 

“Không phải Chu Quang Vinh ra tiền, mà là ông lớn thần bí kia!” Kim Đồng nói.  

 

“Ông lớn sao? Tam hùng của tập đoàn  n Đặc, lai lịch của ông ta là gì?” Tề Đẳng Nhàn có chút hứng thú hỏi.  

 

“Thật ra ông lớn không tồn tại, mà là một gia tộc. Gia tộc này, Tề sư phụ, anh nên biết, chính là gia tộc Thượng Quan của Hồng bang ở Mỹ! Cách đây không lâu, gia tộc Thượng Quan còn treo giải thường cho chúng tôi, lấy được đầu của anh sẽ thưởng tám mươi triệu lượng vàng.” Kim Đồng nhẹ nhàng nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn vừa nghe đã vui vẻ nói: “Không phải ông đây vừa nhận 18 triệu lượng vàng của Thượng Quan Cảnh Đào, không làm việc cho hắnlại mạnh mẽ chỉnh đốn bọn họ một hồi sao? Có đáng phải bụng dạ hẹp hòi như vậy không?”  

 

Những lời này trực tiếp làm cho cặp đôi Kim Đồng Ngọc Nữ như bị sét đánh, loại ngoài giòn trong mềm…  

 

Nghe này, có thể nói tiếng người không?  

 

Đã thu của người ta hơn mười triệu lượng vàng còn không thèm làm việc, lại còn cố ý chỉnh người ta. Họ không muốn lấy đầu anh thì còn lấy đầu ai?  

 

“Nhưng mà nói lại thì Thượng Quan gia thật đúng là keo kiệt, đầu của tôi mà chỉ có giá trị 80 triệu lượng vàng?” Tề Đẳng Nhàn, chỉ vào đầu của chính mình, “Phải biết rằng, ông đây chỉ cần tùy ý lừa gạt… ờ, tùy ý kiếm đã là hai tỷ Hoa Quốc tệ!”  

 

Lúc này, Giang Sơn Hải đang trong bệnh viện tâm thần ở Ma Đô, đang cầm một khối ngọc tủy hét lên với một đám lão nhân: “Tao là đà chủ của Long Môn ở Ma Đô, chờ khi thấy tao, còn không quỳ xuống.” khi nào bạn nhìn thấy tôi?”  

 

Kim Đồng cười ngượng ngùng, không dám lại lên tiếng.  

 

Ngọc Nữ hừ lạnh một tiếng.  

 

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Hay là chúng ta giết Đan Liệt kia, sau đó làm mặt nạ da người cho hắn ta đeo lên, hai người mang đến Thượng Quan gia lấy tiền?”  

 

“…”  

 

Kim Đồng Ngọc Nữ nhìn nhau, không nói nên lời, họ là ai!  

 

Kim Đồng ho khan liên tục nói: ” Tề sư phụ, ngài chỉ cần cẩn thận chút là được. Thượng Quan gia cũng có chút năng lực, nhiều tông sư quyền thuật ở nước Mỹ đang làm việc cho họ.”  

 

Tề Đẳng Nhàn, cười nói: “Được rồi, tôi đã biết, cảm ơn cậu đã nhắc nhở. Tuy nhiên, tôi cũng phải nói, hai người ở đây kiếm tiền, nhưng đừng làm gì quá đáng.”  

 

“Đương nhiên, tôi không phải cảnh cáo mà chỉ đang nhắc nhở.”  

“Nếu làm quá nhiều việc xấu, sớm muộn gì cũng sẽ bị trời trừng phạt.”  

 

 

Vẻ mặt Kim Đồng trở nên nghiêm túc, nói: “Tề sư phụ, ngài đừng lo lắng, chúng tôi vì khó khăn mới đến đây, sẽ không làm những việc vô lương tâm như vậy. Tuy nhiên, chúng tôi không thể giúp những người bị lừa đến đây, Dù sao sức lực của chúng tôi cũng có hạn. Hơn nữa, bọn họ thật sự là ngu ngốc…”  

 

 

“Phải có tấm lòng đồng cảm mới có thể trở thành một cường giả thực sự.” Tề Đẳng Nhàn đưa tay chạm vào đầu Kim Đồng, giống như con trai mình.  

 

 

Sắc mặt Kim Đồng lập tức tối sầm lại, hắn ta cảm thấy người này thật sự coi mình như con trai.  

 

 

Tuy nhiên, lời nói của Tề Đẳng Nhàn cũng khiến hắn ta cảm thấy rất có lý.  

 

 

“Công phu của Tề sư phụ rất cao, nhưng ở Quang Dương, nơi cá rồng trộn lẫn thì vẫn phải cẩn thận.”  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.