Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 296



Chương 296

“Hừ, mọi người đều nói, đây là vị lão tổng thần bí kia sắp xếp! Hắn là lão tổng thần bí sao?” Kiều Thu Mộng hừ lạnh một tiếng, hỏi.

Kiều Thu Mộng cũng biết, hơn hai trăm mẫu đất thuộc tập đoàn Kiều thị là do tập đoàn Hướng thị thu mua, Tianlai Capital cũng là do Hướng Đông Tinh dựng nên. Cô ta thậm chí còn cho rằng Tianlai Capital là công ty con của tập đoàn Hướng thị cơ!

Nhưng mà, trên báo đài marketing vị lão bản thần bí này nhiều như vậy, cùng với hôm nay lời nói của Hướng Đông Tinh để lộ thái độ.

Tianlai Capital, trên thực tế thực sự có một vị đại nhân vật tọa trấn, vị đại nhân vật này chính là lão tổng thần bí, hơn nữa, bối cảnh của người này cũng đủ để đại nhân vật từ đế đô tới như Từ Ngạo Tuyết cũng phải kiêng dè.

Lý Vân Uyển nghe Kiều Thu Mộng nói thế thì nghẹn lời, Tề Đẳng Nhàn thực sự là vị lão tổng thần bí kia mà…

Vị lão tổng thần bí này, cũng chỉ là nhân vật do Hướng Đông Tinh hư cấu ra dùng để làm tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn phải dè chừng mà thôi.

“Thật sự quá làm người hưng phấn, có thể hợp tác với bên đó, tập đoàn Kiều thị rất nhanh là có thể cất cánh!” Kiều Thu Mộng đầy mặt hưng phấn, đã bắt đầu lên kế hoạch cho tương lai.

Bữa tiệc đã gần kết thúc, Kiều Thu Mộng nhìn thấy Hướng Đông Tinh thì không khỏi chạy tới bắt chuyện.

“Hướng tổng!” Kiều Thu Mộng hô.

“Kiều tổng, có chuyện gì sao? Cơ thể khỏe hơn chút nào chưa?” Hướng Đông Tinh khách khí hỏi.

Kiều Thu Mộng gật đầu, nói “Tôi không sao! Hướng tổng, vừa nãy người của Tianlai Capital gọi cho tôi, nói là lão tổng thần bí đã sắp xếp giao cho tập đoàn Kiều thị chúng tôi mấy dự án hợp tác.”

“Tôi nghĩ…”

“Nếu Hướng tổng và lão tổng thần bí quen thuộc như vậy, có thể giới thiệu cho tôi không?”

“Tôi muốn giáp mặt cảm ơn ngài ấy!”

Lời nói của Kiều Thu Mộng làm Hướng Đông Tinh không khỏi sửng sốt, trên mặt thậm chí để lộ ra biểu tình cạn lời.

“A… Chuyện này……” Hướng Đông Tinh ho khan một tiếng, “Cô cũng biết, lão tổng thần bí rất thần bí, cho nên, chuyện này thứ lỗi cho tôi không giúp được gì.”

Kiều Thu Mộng nhất thời có chút thất vọng, thở dài nói “Ngài ấy giúp tôi như vậy, là quý nhân trong sinh mệnh của tôi, tôi thực sự muốn cảm ơn ngài ấy.”

Hướng Đông Tinh không khỏi lắc đầu, cười nói “Có lẽ vị lão tổng thần bí này hứng thú với cô?”

“Hướng tổng có ý gì?” Kiều Thu Mộng sửng sốt, mặt đỏ bừng.

“Chẳng lẽ không phải bởi vì ngài ấy để cho Hướng tổng thu mua lô đất của từ tập đoàn Kiều thị của chúng tôi với giá thấp nên chuẩn bị bồi thường Kiều gia một chút sao?”

Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói “Lão tổng thần bí này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, tôi cũng không dám tùy tiện phỏng đoán suy nghĩ của ngài ấy. Nếu có cơ hội thì tôi sẽ giúp cô hỏi một chút, xem ngài ấy có muốn gặp cô hay không.”

Kiều Thu Mộng gật đầu nói “Cảm ơn Hướng tổng!”

Hướng Đông Tinh cười cười, sau đó đi sắp xếp nhân viên phục vụ chuẩn bị kết thúc bữa tiệc, cô ta chuẩn bị một ít quá, mỗi người đến dự tiệc đều có phần.

Kiều Thu Mộng vẫn đứng tại chỗ, sửng sốt nửa ngày mới lẩm bẩm nói “Vị lão tổng này có hứng thú với mình? Hướng tổng nói, là thật hay giả vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.