Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 303



Chương 303

“Không biết, nhưng tôi chỉ biết anh không nghe lời tôi. Cho nên, anh rất nhanh liền trở thành một xác chết mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn mặt không biến sắc nói.

Trương Nhu thấy một màn này, trong lòng không khỏi vô cùng xúc động, khó trách Diệp Phong lại kính trọng Tề Đẳng Nhàn như vậy, hóa ra là vì bản lĩnh của cậu thiếu niên này, quả thực không tầm thường mà!

Sau khi nghe xong lời này của Tề Đẳng Nhàn, tên đầu trọc trực tiếp nhe răng cười, nghiến răng nghiến lợi nói “Thằng nhãi ranh, tao cảnh cáo mày, mày gặp họa rồi con!”

“Bất kể là tôi, hay là những người ta giúp đỡ, đều không phải là người anh có thể động vào!”

“Thật sao?”

“Vậy tôi cũng muốn xem xem, tôi làm sao lại không thể động vào anh đấy.”

“Cũng muốn xem vị thiếu đà chủ mà anh luôn miệng nhắc đến kia, tôi làm sao lại không thể động vào.”

Tề Đẳng Nhàn cười, chậm rãi bước tới.

Tên đầu trọc tức run người, nhưng hắn lại không phải là đối thủ của Tề Đẳng Nhàn, chỉ có thể bất lực nhìn đám thuộc hạ rồi tức giận nói “Bọn mày còn thất thần ở đó làm gì, bắt lấy hắn!”

Mấy tên thuộc hạ không dám tiến lên, chỉ biết co rúm lại một chỗ, cảnh tượng Tề Đẳng Nhàn chỉ trong chốc lát đã có thể hạ gục tên đầu trọc vừa rồi, khiến bọn chúng vô cùng chấn động.

Tề Đẳng Nhàn chạy tới trước mặt Trương Nhu, tiện tay kéo cô đến bên mình, sau đó đẩy cô về phía Lý Vân Uyển.

Trương Nhu lảo đảo ngã trước mặt Lý Vân Uyển, được cô đỡ ngồi xuống.

“Không sao đâu, đừng khóc nữa, anh ấy sẽ lo liệu thôi.” Lý Vân Uyển vỗ vai Trương Nhu, an ủi nói.

“Không sao ư?”

“Hắn sẽ lo liệu sao?”

“Để tao xem hắn sẽ lo thế nào đây!”

Tên đầu trọc gầm lên, hung ác nói “Hôm nay, tất cả bọn mày đều phải chết!”

Đúng vào lúc này, một người đàn ông từ ngoài cửa bước vào, người đàn ông này tương đối trẻ tuổi, quần áo sang trọng, mái tóc cắt ngắn, toàn thân toát ra khí chất bất cần đời.

Đi theo hắn là một vài mỹ nữ ăn mặc xinh đẹp, nhìn có chút quen mắt, có lẽ là nhân vật nổi tiếng trên mạng.

“Đầu trọc, cậu làm sao bây giờ lại vô dụng vậy hả? Kêu cậu đi bắt một cô gái tay trói gà không chặt mà lại phải mất nhiều thời gian như vậy?”

Người đàn ông xoa xoa đầu mũi của mình, cực kì không hài lòng nói.

“A… thiếu đà chủ, thực xin lỗi, thực xin lỗi, là tôi vô dụng không thể hoàn thành tốt!” Trước mặt người đàn ông này, tên đầu trọc đến nửa câu bao biện cũng không dám, trực tiếp nhận lỗi, liên tục giải thích, trông có vẻ vô cùng sợ hãi.

Sau khi Trương Nhu nhìn thấy vị tiểu đà chủ này, sắc mặt lập tức biến sắc, kinh hoàng nói “Từ Dương…”

Từ Dương liếc nhìn cổ tay bị bẻ cong của tên đầu trọc, không thể không ồ lên một tiếng, sau đó cười lạnh nói “Đây là gặp phải cao thủ rồi nha, tay bị bẻ đến thế kia mà?”

Tên đầu trọc ngượng ngùng cười, không dám nói thêm một lời, sự vô dụng của hắn đã tạo nên sự không vui này, nếu còn nói sai điều gì, quả thực có thể lập tức mất mạng.

thiếu đà chủ Từ Dương của Long Môn ở tỉnh Đông Hải, còn nổi tiếng ương bướng.

“Được rồi, oan có đầu nợ có chủ, mang người đi là được rồi. Ai làm cậu bị thương, thì bắt hắn tự mình đứng ra giải quyết, đừng làm liên quan đến gia đình.” Từ Dương điệu bộ biếng nhác nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.