Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 183



Chương 183

Hà Định Khôn đứng bên cạnh quan tài, đưa tay chậm rãi vuốt ve quan tài này, cười lạnh nói, “Lúc trước, Hà gia chúng tôi bị Hoàng gia đuổi ra khỏi tỉnh Đông Hải, gia chủ Hoàng tặng cho Hà gia chúng tôi một cái quan tài!”

“Hôm nay, Hà Định Khôn tôi phụng mệnh cha, đến trả quan tài này lại cho Hoàng gia!”

Mọi người nghe nói như vậy, đều hít một hơi khí lạnh, thật không ngờ Hà gia lại to gan lớn mật như vậy, dám đưa tới một cái quan tài ngay trong yến hội sinh nhật của Hoàng Tình Ca!

Sắc mặt Hoàng Tình Ca cũng không khỏi hơi khó coi, đây vốn là một ngày đáng giá cao hứng, nhưng hết lần này tới lần khác lại có người đến phá hư!

“Lúc trước Hà gia không đi chính đạo, bị tôi đuổi tận giết tuyệt, đây là lẽ đương nhiên.” Hoàng Văn Đào thản nhiên nói.

“Đại ca, không cần nói gì thêm với bọn họ, trực tiếp sai người đuổi bọn họ đi là được!” Hoàng Văn Lãng đen mặt nói, dám gây chuyện trong bữa tiệc sinh nhật của con gái ông, ông đều có ý muốn giết người.

Hà Định Khôn cười nhạo một tiếng, “À? Hoàng gia chuẩn bị ỷ thế hiếp người, dùng nhiều hiếp ít sao? Ông cũng có thể thử xem!”

Tề Đẳng Nhàn nhịn không được khẽ lắc đầu, chửi bới nói: “Người trang bức như vậy, ở trong nhà tù của chúng tôi, bình thường sống không quá ba tiếng!”

Khách mời ở hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hắn mở miệng nói chuyện, lập tức bị người nghe rõ ràng.

Người chung quanh đều nhìn hắn như kẻ ngốc, tên ngốc này nói cái gì vậy? Lại dám nói người Hà gia trang bức? Hơn nữa còn nói anh ta không thể sống trong tù quá ba giờ?

Hà Định Khôn mắt lạnh đảo qua, sau đó lại trực tiếp chuyển ra.

Người đàn ông ba mươi tuổi ở bên cạnh sắc mặt lạnh lùng, Hà Định Khôn nói, “Không cần so đo chi li với con kiến hôi này, hôm nay chúng ta tới đây là vì Hoàng gia.”

“Ừm…” Người đàn ông kia khẽ gật đầu.

Hoàng Văn Đào không để ý chút chuyện nhỏ này, thản nhiên nói, “Hà gia muốn tặng lễ, nhưng Hoàng gia chúng tôi không nhất định nhận.”

Hà Định Khôn cười lạnh nói, “Không nhận cũng phải nhận! Quan tài này, là do Hoàng lão đại của anh đưa cho Hà gia chúng tôi lúc trước, hôm nay, chúng tôi nhất định phải trả lại cho các người!”

Người đàn ông bên cạnh Hà Định Khôn cũng nói: “Hoàng tiên sinh, tại hạ là thiếu đà chủ phân đà Hương Sơn Long Môn Trần Hùng Phi, đặc biệt theo Hà tiên sinh đến tặng lễ, thỉnh vui lòng nhận cho!”

Anh ta vừa nói ra lời này, sắc mặt mọi người có mặt ở hiện trường đều thay đổi.

Hương Sơn là một đô thị quốc tế, không thuộc bất kỳ tỉnh nào, cho nên có phân đà Long Môn tồn tại độc lập.

Trần Hùng Phi này, lại là thiếu đà chủ của Hương Sơn Long Môn, lai lịch thân phận đáng sợ như vậy?!

Sắc mặt Hoàng Văn Đào không khỏi trầm xuống, nói, “Không nghĩ tới là người của Long Môn, nếu anh là thiếu đà chủ của phân đà Hương Sơn Long Môn, vậy mời ra tay đi!”

“Lúc trước Hoàng tiên sinh đưa quan tài này cho Hà gia, hiện tại, Hà gia muốn trả lại quan tài này cho Hoàng tiên sinh. Tôi là người tới tặng lễ vật giúp Hà gia, nếu Hoàng gia cố ý không chịu nhận lễ, vậy mời tìm người đánh bại tôi!”

“Nếu có thể đánh bại tôi, quan tài này, chúng tôi sẽ mang về Hương Sơn.”

“Nếu là không có người nào làm được, vậy chỉ có thể mời Hoàng gia vui vẻ nhận lấy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.