Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 118



Chương 118

Lâm Vãn Thu lau nước mắt trên mặt mình, trong lòng vẫn còn hơi hoảng sợ, Tề Đẳng Nhàn rốt cuộc có thân phận như nào, không phải chỉ là một tên cảnh ngục nhỏ bé thôi sao? Tại sao có thể khiến Triệu Hắc Long khúm núm như vậy!

“Đi thôi, chúng ta đi về.” Tề Đẳng Nhàn duỗi tay ra trước mặt Kiều Thu Mộng, đưa cô ta ra ngoài.

Kiều Thu Mộng không nhịn được hỏi “Triệu Hắc Long sao lại nghe lời anh như vậy?”

“Trước đây anh ta từng ngồi tù, ở trong ngục giam, tôi rất “chiếu cố” anh ta.” Tề Đẳng Nhàn cười giải thích.

Vừa mới về đến tập đoàn, đã nhận được tin xấu, Kiều Thu Mộng bị hội đồng quản trị tuyên bố khai trừ khỏi ghế chủ tịch.

“Kiều Thanh Vũ, cô có ý gì?!” Kiều Thu Mộng trực tiếp xông vào phòng họp, lớn tiếng chất vấn.

“Đây là ý của tôi!”

Một âm thanh già nua vang lên, Kiều Thu Mộng mới phát hiện, có một ông già đang ngồi ở chỗ khuất.

“Ông nội……” Kiều Thu Mộng sửng sốt, sau đó cắn chặt răng.

Kiều lão gia xuất hiện trong hội đồng ban quản trị, khiến Kiều Thu Mộng vô cùng ngạc nhiên.

Kiều lão gia đã nghỉ hưu từ lâu rồi, rất ít khi quan tâm đến chuyện này, không ngờ hôm nay đột nhiên tại xuất hiện ở đây.

“Thu Mộng, đây là quyết định của ta. Từ khi con làm chủ tịch đến giờ, lợi nhuận của tập đoàn không có thay đổi gì lớn, hơn nữa, còn vì thu mua cổ phần của bất động sản Trương thị khiến tài chính của công ty bị hao hụt.”

“Động phải người nhà họ Khang, suýt nữa khiến Kiều gia tai họa ngập đầu.”

“Còn đắc tội Lâm tiểu thư, khiến danh dự công ty chịu tổn thất.”

Kiều lão gia bình tĩnh nói, giọng nói rất kiên định.

Hốc mắt Kiều Thu Mộng không khỏi hồng lên, ngoại trừ việc bất động sản Trương thị ôm tiền bỏ trốn ra, những chuyện khác đâu phải cô ta chủ động gây rắc rối, mà rõ ràng là có người hãm hại cô.

Nhưng cô không ngờ rằng, thân là ông nội một nhà, lại không hỏi han căn nguyên sự việc mà chỉ nhìn kết quả.

“Ông nội, con đã giải hòa với Lâm Vãn Thu rồi, hơn nữa, cô ấy nói sẽ xin lỗi tập đoàn Kiều thị chúng ta, bồi thường tổn thất, thậm chí kí hợp đồng với chúng ta vô điều kiện.” Kiều Thu Mộng cắn môi nói, cô không muốn mất đi vị trí này.

“Hahaha, Kiều Thu Mộng cô nói đùa gì vậy?”

“Cô Lâm đã nói rồi, cô và thằng chồng phế vật của cô, phải đến trước cửa nhà cô ấy quỳ ba ngày ba đêm!”

“Bây giờ còn chưa được ba tiếng đã giải quyết xong rồi.”

“Còn bảo cô Lâm xin lỗi tập đoàn Kiều thị, bồi thường tổn thất, thậm chí kí hợp đồng vô điều kiện? Cô nói dối có thể nói chuyện đáng tin một chút được không!”

Kiểu Thanh Vũ lạnh lùng mở miệng nói, cô ta vừa nói dứt câu, đám cấp cao của công ty liền cười lớn, quả thật, lời Kiều Thu Mộng vừa nói quá không đáng tin.

Kiều lão gia lắc đầu, nói “Chuyện này đã quyết định rồi, không thảo luận thêm nữa, Kiều Thu Mộng không còn là chủ tịch của tập đoàn Kiều thị nữa!”

Ông ta vừa dứt lời, trên cơ bản đều là ván đã đóng thuyền.

Tề Đẳng Nhàn lại cười nói “Lão gia đừng quyết định linh tinh vậy chứ, cô Lâm bên đó chỉ quen Thu Mộng, ông cắt chức cô ấy, cô Lâm không kí hợp đồng nữa, mới là tổn thất to lớn của công ty.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.