Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 691



Chương 691

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn Kiều Thu Mộng cười nói: “Không có chuyện gì đâu, em cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, anh sẽ không để bất kỳ kẻ nào đến quấy rầy em.”

Văn Phong nói: “Không có chuyện gì ư? Anh cảm thấy không có chuyện gì à? Liệu thứ phế vật như mấy người có thể chịu nổi lửa giận của Long tổng không?”

“Anh là chồng của Kiều Thu Mộng hả? Chỉ là, Long tổng đã yêu thích vợ của anh thì anh nên thành thật chắp tay mà nhường người đi.”

“Được Long tổng đội nón xanh chính là vinh hạnh của anh!”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nào, đến đây đi thư ký Văn, chúng ta ra ngoài rồi từ từ nói chuyện.”

Nếu không phải Kiều Thu Mộng tỉnh lại vào lúc này thì Tề Đẳng Nhàn đã trực tiếp ra tay, bây giờ cô ta đang nhìn theo hắn nên đương nhiên hắn không thể tự động thủ được.

“Chồng ơi anh đừng đi, đừng rời khỏi em…” Kiều Thu Mộng nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn muốn dẫn Văn Phong đi ra ngoài thì quay qua nói với hắn với vẻ mặt vô cùng đáng thương.

“Không đâu, anh đi một lát rồi quay về ngay thôi.” Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười trả lời cô.

Văn Phong lạnh nhạt nói: “Sao nào, anh muốn hẹn tôi ra ngoài để bàn điều kiện ư? Muốn hối lộ tôi sao? Được thôi, để tôi xem anh có thể mang vốn liếng gì ra để bàn điều kiện với tôi! Nếu như anh làm tôi không hài lòng thì tôi sẽ đổi ý!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được, lát nữa ngài cứ nhìn xem món quà hối lộ này của tôi có làm cho ngài hài lòng hay không rồi hãy nói!”

Văn Phong đi theo Tề Đẳng Nhàn ra khỏi phòng bệnh, sau đó Tề Đẳng Nhàn đóng luôn cánh cửa phòng lại.

“Lấy ra đi.” Văn Phong thản nhiên nói, nếu Tề Đẳng Nhàn lấy ra được cái gì đó thuận mắt hắn ta thì hắn ta cũng có thể châm chước buông tha cho Kiều Thu Mộng.

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn, cười cười rồi bỗng nhiên hắn giơ tay lên tát cho Văn Phong một cái.

Văn Phong chưa kịp phản ứng gì đã bị đối phương bóp lấy yết hầu.

“Mày dám cả gan động đến tao à? Mày không biết tao là thư ký của Long tổng sao?” Văn Phong gào to lên.

Mặt Tề Đẳng Nhàn không có biểu cảm, nắm cổ hắn ta nâng lên rồi ra tay tát cho hắn ta một cái.

“Thư ký của Long Tông Toàn rất lợi hại phải không?”

“Chát!”

“Long Tông Toàn đội nón xanh cho tao hẳn là vinh hạnh của tao phải không?”

“Chát!”

“Mày muốn cho trên dưới Kiều gia tuyệt tử tuyệt tôn đúng không?”

“Chát!”

“Tao thực sự không dám động đến mày phải không?”

Mỗi câu hỏi Tề Đẳng Nhàn phát ra là đi kèm theo một cái tát, hắn động thủ không một chút lưu tình, mặc kệ người ở trong phòng bệnh nghe được tiếng tát giòn vang từ bên ngoài vào.

Văn Phong bị tát liên tiếp cho đến khi trên mặt đã chảy đầy máu, cả khuôn mặt giống như bị phủ kín toàn máu là máu, Tề Đẳng Nhàn vẫn bóp cổ hắn ta như trước, mất kiên nhẫn mà chà lau vết máu tươi trên tay mình vào áo sơ mi trắng của đối phương.

“Mày… Long tổng sẽ không bỏ qua cho mày đâu, ngài ấy nhất định sẽ bắt cả nhà mày phải chết hết!” Văn Phong hét lên rồi giãy giụa liên tục nhưng căn bản vẫn chẳng ăn thua gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.