Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 712



Chương 712

“Ông có thể thử xem tôi có phải đang nói giỡn với ông không.”

Nhìn vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười của Tề Đẳng Nhàn, Long Tông Toàn cảm thấy lạnh cả người, ông ta không chút do dự gọi điện cho Dương Lệnh Quang.

“Chào chủ tịch Dương, tôi là Long Tông Toàn. Tôi suy xét kỹ chuyện đầu tư vào tỉnh Đông Hải, cảm thấy vẫn chưa được!” Long Tông Toàn nói.

“Hả? Giám đốc Long thay đổi ý định à? Này thật sự tốt quá!” Dương Lệnh Quang ngạc nhiên, sau đó mặt mày hớn hở nói.

Tập đoàn Long thị của Long Tông Toàn là tập đoạn lớn, nếu có thể đến tỉnh Đông Hải đầu tư thì đương nhiên hắn hoan nghênh cả hai tay rồi.

Long Tông Toàn ho một tiếng, nói: “Nhưng mà trước đó tôi muốn nhờ chủ tịch Dương giúp giải quyết chút chuyện.”

“Bây giờ tôi đang ở bệnh viện đứng đầu thành phố Trung Hải do một kẻ xấu làm bị thương, hơn nữa hắn còn muốn lừa bịp tống tiền tôi một trăm triệu…”

“Người này có chỗ dựa, tôi gọi hai đám người đều vô dụng, do đó chỉ có thể làm phiền chủ tịch Dương!”

Dương Lệnh Quang vừa nghe đã biết Long Tông Toàn gặp phải chuyện không nhỏ, nhưng vì có thể khiến Long Tông Toàn đến tỉnh Đông Hải đầu tư, hắn vẫn gật đồng ý xử lí việc này.

Dẫu sao nơi này cũng là tỉnh Đông Hải, dù ít hay nhiều thì ai cũng sẽ cấp cho chút thể diện.

Giúp Long Tông Toàn việc này thu được đầu tư của một xí nghiệp chất lượng tốt, nhìn kiểu gì cũng là chuyện có lời.

“Tiểu tử thối lần này chết chắc rồi, Jesus cũng không cứu được cậu, tôi nói cho cậu biết!”

Sau khi Long Tông Toàn cúp điện thoại, không kìm nổi cơn giận, hết lần này đến lần khác bị sỉ nhục, đã làm tổn thương lòng tự trọng của ông ta.

Một nhân vật như Long Tông Toàn, ai đi ngang cũng phải cúi đầu, hôm nay lại bị một tên bụi đời nhục nhã liên tục, vả lại những người ông ta gọi tới đều bị hắn dễ dàng xử lý, đây là sao?

“Nãy Long tổng gọi điện thoại cho ai? Nếu tôi không nghe nhầm, hình như đó là giọng chủ tịch Dương!”

“Không sai, chính là chủ tịch Dương, vị Long tổng này chính là chủ tịch của tập đoàn Long thị ở đế đô, tài sản mấy chục tỷ, ai đi qua cũng phải cúi đầu?”

“Mẹ kiếp, đây thật sự là thần tiên đánh nhau, vừa mới gọi tới Hoàng tiên sinh, giờ lại gọi cho chủ tịch, trâu bò!”

Mọi người không khỏi cảm thấy kinh ngạc, vừa rồi Hoàng Văn Đào bởi vì tình nghĩa mà bỏ qua cho Tề Đẳng Nhàn, điều này khiến mọi người cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có vận khí tốt.

Nhưng hiện tại, Long Tông Toàn gọi một cuộc điện thoại, người này còn lợi hại hơn Hoàng Văn Đào!

Đây là có năng lực như thế nào? Quả thực không dám tưởng tượng!

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi mặc kệ ông gọi điện thoại cho ai, nhưng phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng tôi dành cho ông.”

“Cơ hội? Ha ha ha…”

Long Tông Toàn trực tiếp cười to, hai gò má bị biến dạng, đầy vẻ hung ác, nghiến răng nói: “Tôi sẽ không cho cậu cơ hội gì nữa, tôi bảo đảm, nhất định phải chỉnh chết cậu!”

“Sau khi chỉnh chết cậu, tôi sẽ từ từ chơi đùa vợ của cậu Kiều Thu Mộng, nếu như phế rồi thì trực tiếp ném tới đất nước đang có chiến tranh làm kỹ nữ.”

“Kiều gia, cũng phải chôn cùng đồ ngu xuẩn cậu!”

Tề Đẳng Nhàn cười, nói: “Ông nói ba lời vô nghĩa làm tôi không thích, cho nên, ông muốn giữ được cái mạng chó này, tốt nhất là lấy ra ba trăm triệu. Nếu không, hôm nay ông dù thế nào cũng không thể ra khỏi đây!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.