Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 412



Chương 412

“Chính là như Vân Uyển vừa nói, vừa rồi Mộng Mộng nói lý với bọn họ, kết quả bọn họ trực tiếp động thủ.” Dương Quan Quan tâm trạng sợ hãi mà nói.

Vừa rồi cũng may cô ta chạy trốn rất nhanh, nếu không, chỉ sợ cũng bị nhốt trong tòa nhà đổ nát kia.

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, gật gật đầu, nói: “Có đường đi vào không?”

“Có, các anh đi theo tôi.” Dương Quan Quan nói.

Dương Quan Quan rất cẩn thận mà dẫn đường đi phía trước, sự chú ý của mấy người dân trông coi con đường này đều tập trung vào mấy người cảnh sát, thật sự không có chú ý tới bọn họ lén lút tiến vào.

Tề Đẳng Nhàn đi vào nhìn rõ ràng, tòa nhà kia đã bị mấy chục người vây quanh.

Hơn nữa, hắn còn nhìn thấy xung quanh nhìn như có phóng viên đang lén lút.

Nếu xảy ra chuyện gì bạo lực, đám phóng viên này chắc chắn sẽ ghi hình lại, sau đó viết một bài báo nhằm vào Thiên Lại Tư Bản và Tập đoàn Kiều thị, làm cho bọn họ lâm vào hoàn cảnh động giữa.

“Bạo lực hơn phân nửa là không được, nơi này có vài phóng viên, nếu như bị bọn họ chụp được cái gì, chúng ta sẽ rất bị động.” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói.

“Vậy làm sao bây giờ?” Dương Quan Quan và Lý Vân Uyển đều đang sốt ruột, vạn nhất cửa lớn bị công phá, Kiều Thu Mộng có thể sẽ bị những người này đả thương.

Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, thấy được một tòa nhà năm tầng tự xây, bên trong tòa nhà đó đã dọn đi hơn phân nửa.

Dương Quan Quan nói: “Hay là chúng ta phải đồng ý với yêu cầu vô lý của bọn họ? Dù cho chỉ là tạm thời lá mặt lá trái, nhưng về sau cũng sẽ mang tai mang tiếng, đến lúc đó mọi chuyện càng thêm khó làm!”

Lý Vân Uyển nói: “Tuyệt đối không thể thỏa hiệp, cho dù là tạm thời cũng không được! Nếu chúng ta nhượng bộ, vậy thì người ở địa phương khác cũng sẽ gây sự, phiền toái rất lớn.”

“Hơn nữa, ảnh hưởng quá lớn thì cũng không tốt… Lãnh đạo tỉnh thấy được sẽ cảm thấy chúng ta hành động bất lực.”

“Đến lúc đó, mang chính sách vốn dĩ dành cho chúng ta cho người khác, thậm chí thay đổi ý định không chừng!”

Lý Vân Uyển cũng đầy đầu mồ hôi lạnh, đây chính là thời khắc mấu chốt, cũng không biết là ai âm độc như vậy, vậy mà lại nghĩ ra cái biện pháp như vậy.

Hơn nữa, Kiều Thu Mộng cũng quá nóng vội, nhanh như vậy đã tới tiếp xúc với đám cư dân này.

Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển bàn bạc ra kết quả là xử lý lạnh, sao mà nghĩ ra Kiều Thu Mộng bỗng nhiên liền rơi vào tình huống này.

“Mang thẻ ngân hàng không?”

Tề Đẳng Nhàn sờ sờ túi của mình, phát hiện không mang theo ví tiền, hỏi.

Lý Vân Uyển lắc lắc đầu, nói “Túi của tôi đặt ở trong công ty, không mang theo, để làm gì?”

Dương Quan Quan nói: “Thật ra tôi có thẻ ngân hàng, anh định dùng nó làm gì?”

“Thẻ ngân hàng còn có thể làm gì, đương nhiên là rút tiền chứ gì!”

Tề Đẳng Nhàn đầy mặt kinh ngạc mà nhìn Dương Quan Quan, kỳ quái nói: “Với cái chỉ số thông minh này của cô, hẳn là không tư cách đi du học nước ngoài mới đúng?”

Dương Quan Quan suýt nữa bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức hộc máu, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, chân cũng mềm đi, suýt nữa té ngã trên mặt đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.