Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 845



Chương 845

Trong mắt anh ta đầy hối hận, anh ta liên tục lắc đầu, từ những âm thanh trong cổ họng có thể lờ mờ nhận ra đó là ba chữ “Tôi xin lỗi”.

“Giờ mới xin lỗi thì quá muộn rồi. Nếu tao không giết mày, mày sẽ sai người đi trừ khử bác Phúc.”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu rồi dí dao găm vào ngực Vương Hổ.

Vương Hổ cảm nhận được mũi dao lạnh như băng đã đâm xuyên lớp quần áo, dí vào da thịt, lạnh lắm. Cảm giác lạnh lẽo ấy khiến anh ta như muốn phát điên, nước mắt lập tức trào khỏi tuyến lệ.

Tề Đẳng Nhàn không hề dao động, bàn tay phải cầm dao găm của hắn vẫn vững vàng hệt như lúc xử bắn tù nhân, hắn thong thả đâm vào tim Vương Hổ.

Hắn đâm rất chậm, chọn một góc độ rất ranh ma để máu không phun tung tóe ra ngoài.

Vương Hổ cảm nhận được những cơ thịt trên ngực mình bị lưỡi dao sắc bén kia cắt đứt từng chút một, cảm giác lạnh như băng thấu tận xương tủy đủ để khiến một người phát điên. Anh ta rùng mình mạnh tới nỗi như đang run rẩy, bắt đầu hối hận vì những quyết định ngu ngốc của bản thân.

Lẽ ra anh ta nên sống thành thật.

Lẽ ra anh ta nên nghe lời Từ Ngạo Tuyết.

Nhưng muộn rồi, anh ta không còn cơ hội ăn năn hối hận thêm một lần nào nữa.

“Xì xì…”

Vương Hổ nghe rất rõ âm thanh con dao găm bóc tách từng lớp thịt, sau đó là tổ chức mạch máu nằm dưới da.

Bàn tay của Tề Đẳng Nhàn vẫn rất vững vàng, dù sắc mặt Vương Hổ có thay đổi nhiều đến đâu thì hắn vẫn thản nhiên tiếp tục.

Cuối cùng con dao găm cắm ngập vào chính giữa ngực Vương Hổ.

Anh ta giãy giụa kịch liệt, máu chảy ra giữa các kẽ ngón tay như dòng nước suối, giai đoạn giãy giụa điên cuồng này đã sắp chấm dứt.

Tề Đẳng Nhàn vẫn cứ nhìn chằm chằm Vương Hổ, rồi hắn nói bằng giọng chậm rãi: “Tao không chấp nhận lời xin lỗi của loại người như mày, trách nhiệm của tao là đưa loại người như mày xuống địa ngục, còn có tha lỗi cho chúng mày hay không thì đó là vấn đề của thượng đế.”

Đến khi Tề Đẳng Nhàn nói xong câu nói ấy, đồng tử của Vương Hổ đã giãn ra.

Kẻ kiêu hùng bậc nhất thành phố Trung Hải đã chết như thế đấy!

Tề Đẳng Nhàn rút dao găm, tiện tay cắt đầu Vương Hổ xuống rồi cởi áo khoác của anh ta buộc cái đầu vào bên eo mình.

Máu chảy tí tách từ hông Tề Đẳng Nhàn xuống đất.

Hắn đứng dậy, mặt không biểu cảm, nhảy từ cửa sổ biệt thự xuống đất.

Đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện trong mưa, cao gầy và xinh đẹp.

“Ngọc Tiểu Long?!” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, cơ bắp trên mặt nhúc nhích, răng hắn va vào nhanh tạo thành những tiếng cạch cạch.

Chỉ trong giây lát, cả gương mặt hắn đã thay đổi, từ bộ dạng đẹp lãng tử mà lười nhác lúc đầu đổi thành một tên miệng chuột tai khỉ, xấu xí hèn mọn.

Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nói: “Thật to gan, dám xông vào doanh trại quân đội giết người giữa đêm hôm khuya khoắt! Để ta xem ngươi là thần thánh phương nào!”

Nói xong câu này, cơ thể cô như sấm dậy, đùng một tiếng, những giọt nước trên đất bắn tung lên, biến thành một bức màn bằng nước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.