Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 350



Chương 350

“Anh thấy tôi có nên đồng ý không?”

Tề Đẳng Nhàn cười nhạo: “Tổng giám đốc thần bí chẳng qua chỉ là bọt biển do cô thổi lên, bất kì lúc nào cũng có khả năng vỡ.”

“Từ Ngạo Tuyết đã mang tổng giám đốc thần bí mà cô thổi phồng trở thành Sở Vô Đạo, mà Ngọc Tiểu Long lại biết tên Sở Vô Đạo này.”

“Hiện tại Sở Vô Đạo đã ra tù, lúc nào Ngọc Tiểu Long cũng có thể tìm được anh ta.”

“Đến lúc đó chỉ cần hỏi anh ta một chút là rõ chân tướng mọi chuyện.”

“Khi đó Từ Ngạo Tuyết lại nắm giữ cổ phần tập đoàn Hướng thị, còn có Ngọc Tiểu Long hỗ trợ, cộng thêm thế lực ở Đế Đô làm chỗ dựa vững chắc, cô chịu được sao?”

Trong lòng Hướng Đông Tinh cũng có chút do dự, nhưng suy nghĩ của cô ta so với Tề Đẳng Nhàn đúng là không khác nhau là mấy, cảm thấy lối đi này có chút không được, kiểu gì đến cuối cùng cũng phải chộp vũ khí rồi anh chết tôi sống.

Cuối cùng Hướng Đông Tinh gật đầu, nói: “Anh nói cũng đúng, nhưng thế lực của đối phương nhiều vô kể, dù sao anh cũng phải có gì cho tôi tin tưởng chứ.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tập đoàn Hướng thị là doanh nghiệp lớn như vậy, cũng không đến mức không chịu nổi, nếu đánh một trận thì vẫn được.”

“Phải để cho tiền của bọn họ lún sâu hơn chút nữa thì mới dễ ra tay, nếu không, bọn họ mà rút trước thì chúng ta một xu cũng không lấy được.”

“Tôi cam đoan chắc chắn đến lúc đó cô sẽ kiếm được một khoản khổng lồ, trận này cô muốn đánh thế này thì đánh thế ấy!”

Hướng Đông Tinh nghe Tề Đẳng Nhàn thề non hẹn biển, ngôn từ chuẩn xác, liền nói: “Cũng được, dù sao tôi cũng không có gì để mất. Hơn nữa nếu đã lựa chọn tin tưởng anh thì sẽ tin đến cùng!”

“Hướng tổng quả là một người thông minh!” Tề Đẳng Nhàn giơ ngón tay cái lên khen ngợi.

Hướng Đông Tinh là một nữ cường nhân đối với bản thân cũng rất có lòng tin, cho dù tập đoàn Hướng thị có bị đánh bại đi chăng nữa thì cô ta vẫn còn vốn liếng, có thể dựa vào đó tái xuất giang hồ.

Hướng Đông Tinh lại đưa tay gạt bút chì cắm trên tóc, lạnh lùng nói: “Nhưng nếu như để tôi phát hiện anh lừa tôi, thì cho dù làm quỷ tôi cũng phải đi theo anh!”

“Vậy tôi treo một cái Chung quỳ ở đầu giường là được rồi.” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, vẻ mặt không sao cả.

Hướng Đông Tinh bị những lời này làm cho tức đến gần chết: “Xong rồi, không còn việc gì nữa tôi mời anh đi cho!”

Tề Đẳng Nhàn cũng không trở về nhà nằm ngay mà ở trong tập đoàn Hướng thị đợi đến giờ ăn trưa, cơm nước xong xuôi mới rời đi.

Trong lúc này hắn có suy nghĩ một số chuyện, nhanh như vậy mà Ngọc Tiểu Long đã huy động được cả chục tỷ tiền vốn rồi. Đoán chừng là đang muốn động tay động chân, hoặc cũng có thể trong quá trình trao đổi bị Tề Đẳng Nhàn chọc giận nên mới định khiến cho hắn nhận ra cái gì mới là chênh lệch, cái gì mới là khoảng cách!

“Ngỗng đầu to, tôi cho anh sắp xếp tiền bạc đã chuẩn bị xong chưa?” Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại trở về nhà tù U Đô, tìm được Cổ Tân Tư Cơ, mở miệng hỏi.

“Ha ha ha, Nhị đương gia, gần đây tôi sai người điều tra một chút, cảm thấy phương án của anh rất khả thi, rất có cơ hội kiếm tiền. Ừ, tôi có hỏi thêm một số người bạn, đã góp được năm mươi tỷ vàng vào tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ của tôi, tất cả đã sẵn sàng!” Cổ Tân Tư Cơ cười sảng khoái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.