Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 240



Chương 240

Nói xong lời này, Diệp Phong ôm Trương Tĩnh cùng nhau rời đi.

Trong lòng Trương Nhu nhịn không được có chút tò mò, anh rể Diệp Phong nhà mình đã quý vì là khách mời đặc biệt của chi nhánh long môn rồi, người như nào mà ngay cả anh ta cũng không thể trêu vào vậy?

“Có muốn thử xem có bắt được hắn hay không đây?” Trong lòng Trương Nhu ngo ngoe rục rịch xúc động soi gương một chút.

Dáng người không hề kém cạnh người phụ nữ tên Hoàng Tình Ca kia tý nào, khuôn mặt nhiều nhất kém nửa phần mà thôi, nhưng được cái thắng cô ta ở điểm là một người phụ nữ thành thục quyến rũ vũ mị, đây là thứ mà tiểu thư khuê các như Hoàng Tình Ca không hề có.

bên kia, Hoàng Tình Ca đang nghĩ muốn lái xe nhưng lại bị Tề Đẳng Nhàn khuyên can.

“Uống rượu không thể lái xe, cô muốn vào ngục giam ngồi xổm sao? Nhưng tôi không muốn làm quản giáo của cô.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, cướp chìa khoá của cô nàng lại.

“Tôi cũng không uống nhiều, ít gì vẫn có chút thanh tỉnh.” Hoàng Tình Ca nói.

“Đây là vấn đề về nguyên tắc.” Tề Đẳng Nhàn nói, đưa chìa khoá cho cô ta nhưng lại không cho cô ta lên xe: “Chúng ta gọi xe là được rồi, xe của cô để ở đây, sáng mai cô qua lái trở về là được.”

Hoàng Tình Ca cảm thấy cũng đúng, ở ven đường bắt một chiếc xe để Tề Đẳng Nhàn đưa cô ta trở về.

Tề Đẳng Nhàn vốn định nói chính mình uống hơi nhiều muốn trở về nghỉ ngơi, nhưng lời đến bên miệng rồi vẫn lại nuốt xuống.

Người phụ nữ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình kia vẫn luôn chê mình EQ thấp, cần phải bồi dưỡng thêm. Để miễn cho suốt ngày bị cô ta lấy ra chế nhạo nên hắn cũng theo Hoàng Tình Ca lên xe đi.

“Hôm nay thật ngại quá, gây ra nhiều chuyện không vui như vậy, lần sau nhất định sẽ chỉ có hai chúng ta mà thôi.” Hoàng Tình Ca mỉm cười, duỗi tay ra, tự nhiên dựa vào cánh tay Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn muốn rút tay ra nhưng cảm thấy bị cô ta kéo còn rất thoải mái, nên đơn giản mặc kệ, nói: “Được, lần sau hai chúng ta ăn cơm riêng.”

Hoàng Tình Ca nói: “Không thể xem phim, uống đồ uống lạnh, đi công viên giải trí, ăn cơm trong một tối luôn sao?”

Tề Đẳng Nhàn ha ha cười, cảm thấy Hoàng Tình Ca nói chuyện khá thú vị, hai người cứ ngồi ở phía sau nói chuyện như vậy, bất giác cũng đã tới trước cửa nhà cô nàng.

“Sư phụ, phiền anh chờ một chút.” Tề Đẳng Nhàn đưa Hoàng Tình Ca xuống xe, để tài xế chờ một lát.

Hoàng Tình Ca mỉm cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, tuy là nhìn thẳng nhưng lại không hề có tý nào gọi là thẹn thùng cả, cứ tự nhiên hào phóng như vậy.

“Cảm ơn anh đã cứu tôi, cũng cảm ơn anh đã đưa tôi về!” Hoàng Tình Ca mỉm cười nói, phất phất tay, sau đó xoay người rời đi.

Tề Đẳng Nhàn trở lại trên xe, sư phụ taxi kia kinh ngạc hỏi hắn: “Cậu thật sự đã trở lại rồi sao?!”

“Chứ không thì sao?” Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.

“Tới nhà cô ấy ngủ chứ sao!” Vị sư phụ khiếp sợ nói, tựa như thấy được quái thú vậy.

“???” Tề Đẳng Nhàn ngạc nhiên đầy mặt nhìn sư phụ, không hiểu gì cả.

Sư phụ mắng: “Người anh em này, EQ của cậu so với tôi còn thấp hơn nữa, sao có thể ở được trong loại địa phương như sơn trang Vân Đỉnh vậy?”

Tề Đẳng Nhàn có chút bực bội, không nghĩ tới một người lái xe taxi cũng chê hắn EQ thấp.

Ngày hôm sau Tề Đẳng Nhàn nằm yên ở trong nhà, trong lòng vẫn còn nhớ tới lời vị sư phụ lái xe nói, có chút căm giận bất bình, mình cũng đã đưa Hoàng Tình Ca về nhà rồi mà vẫn bị chê EQ thấp là thế nào?

Đến buổi chiều Lý Vân Uyển gọi điện thoại tới bảo Tề Đẳng Nhàn ra khỏi nhà, hẹn địa điểm gặp mặt.

Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến cái hôn vào buổi tối hôm đó thì trong lòng tức khắc nóng lên, vốn định nằm yên một ngày nghỉ ngơi cho tốt cũng ném lên chín tầng mây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.