Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 673



Chương 673

“Kể cả nếu cậu không đánh Ivanov, thì dựa vào đâu mà tập đoàn quốc tế Phi Tuyết phải bỏ vốn đầu tư cho cậu?”

Dương Lệnh Quang tức tối thầm nghĩ, Tề Đẳng Nhàn tỏ thái độ thế này thuần túy là bởi hắn muốn khiêu khích sự uy nghiêm của chủ tịch tỉnh là ông ta.

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Dương Lệnh Quang, hờ hững nói: “Nếu ông cứ nhất quyết như thế thì tôi có chửi ông là thằng ngu cũng chẳng oan đâu!”

Câu nói này khiến mọi người ngạc nhiên đến nỗi tròng mắt suýt lọt cả ra ngoài.

Hắn dám nói vậy ư?

Hắn dám nói vậy với một vị chủ tịch tỉnh sao?

Từ trước tới nay Tề Đẳng Nhàn chưa từng để những quan chức này vào trong mắt, hắn tin vào thực lực của bản thân, cũng tin vào tư tưởng mạnh mẽ mà hắn đã tự trang bị cho mình!

Họ cũng chỉ là những người được nhân dân chọn ra để quản lý một khu vực nào đó thôi, nếu nhân dân không hài lòng thì đến phân họ còn chẳng có mà ăn, là nhân dân thì dựa vào đâu mà phải sợ quan chức?

Ngay cả Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan cũng phải nghẹn họng trừng mắt, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại thốt ra một câu kinh hãi đến vậy.

Thử hỏi trên đời có ai dám mắng chửi một người quyền cao chức trọng như hắn không?!

Hoàng Văn Lãng cười khổ, lúc trước chính ông ta cũng bị Tề Đẳng Nhàn mắng chửi… Không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại to gan đến vậy, lại còn tiếp tục mắng chửi người chức to hơn!

Từ lâu ông ta đã nhìn ra được khí chất kiêu ngạo khinh người, coi rẻ quyền thế của Tề Đẳng Nhàn.

Kiều Thu Mộng đang ngồi trong một góc lẳng lặng theo dõi câu chuyện cũng khẽ thở dài. Nếu là trước đây, cô ta sẽ nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn là một tên ngu xuẩn không biết lựa lời mà nói.

Nhưng bây giờ cô ta lại phát hiện một điều, đó chính là điểm đặc biệt của riêng mình hắn…

Ta bất khuất cứng cỏi, thà gãy nát chứ nhất định không chịu bị bẻ cong.

Dương Lệnh Quang tức giận ngút ngàn, đang tính lên tiếng.

Ngay lúc này, Bogdanov đi vào giữa hội trường.

“Bogdanov tiên sinh!” sau khi Shevchenko nhìn thấy cậu ta, vội vàng khom lưng.

“Ngại quá, tôi tới hơi trễ, do đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại khá quan trọng.” Bogdanov cười xin lỗi.

Shevchenko nói “Bogdanov tiên sinh tới vừa đúng lúc, tên điên dám đả thương thư ký của ngài sắp bị chính phủ tỉnh trừng trị rồi!”

Sau khi Bogdanov nghe thấy lời này, không khỏi giật mình.

Shevchenko nói “Tên điên kia kiêu ngạo vô cùng, căn bản không để người của Tuyết Quốc chúng ta vào mắt, không những đả thương thư ký của ngài, mà còn đả thương cả tôi!”

Khi nói chuyện, anh ta duỗi tay chỉ vào gương mặt của mình, một bên má sưng đỏ, trông cực kỳ khó coi.

Bogdanov nhìn thoáng qua khuôn mặt của Shevchenko, lại lần nữa giật mình!

“Người dám cả gan làm loạn như vậy, dám không để người của Tuyết Quốc chúng ta vào mắt cần phải dạy dỗ thật đàng hoàng mới được!” Shevchenko nói ra lời lẽ chính đáng.

Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên cười nói với Bogdanov “Bogdanov tiên sinh, ngài cứ yên tâm, chính phủ tỉnh Đông Hải chúng ta chắc chắn sẽ xử lý nghiêm minh chuyện này!”

Dương Lệnh Quang cũng vội vàng tỏ thái độ, trầm giọng nói “Bogdanov tiên sinh, chúng ta tuyệt đối sẽ xử trí thật nghiêm chuyện này, xin ngài yên tâm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.