Tuyệt Thế Cường Long

Tuyệt Thế Cường Long – Chương 315



Chương 315

“Để tôi nhìn anh ỷ vào quyền lực của cha anh diễu võ dương oai, lộng hành ngang ngược, thì đừng trách tôi không giữ thể diện cho cha anh!”

Triệu Cường vô cùng ủy khuất, nhưng vẫn không ngừng gật đầu, thậm chí còn nói: “Cảm ơn Tề thiếu, cảm ơn Tề thiếu, tôi nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy của Tề thiếu!”

Mặt mũi Triệu Cường coi như hôm nay đã mất sạch sẽ!

Cảnh Tề Đẳng Nhàn tát Triệu Cường khiến tất cả những người có mặt tại đó đều choáng váng, như thể những cái tát đó không chỉ giáng vào mặt Triệu Cường mà còn giáng vào mặt họ.

Mới nãy bọn họ còn ồn ào, giờ đã không nói nên lời.

Triệu Cường chính là con trai của cục trưởng cục cảnh sát, lại quỳ xuống để Tề Đẳng Nhàn tát !

Cảnh này, cứ như thể ông nội đang dạy dỗ cháu mình vậy!

“Cút đi!” Tề Đẳng Nhàn vẫy vẫy tay với Triệu Cường, bình tĩnh nói.

Triệu Cường đứng dậy, gật đầu chào rồi rời đi cùng đội đặc công.

Trước khi đi, anh ta quay đầu lại cười gượng với Từ Dương, nói: “Từ thiếu, thực xin lỗi, Tề thiếu không phải là người mà tôi có thể đắc tội, xin hãy gọi người khác!”

Nói dứt lời, anh ta ảo não rời đi.

Lông mày của Từ Dương nhíu chặt lại, trong mắt thậm chí có vẻ mê mang, người này rốt cuộc có lai lịch gì, lại khiến cho Triệu Cường sợ hãi như vậy? !

“Thiếu đà chủ, xem ra hai người mà anh mời tới đều không được!”

“Người thì không có can đảm đối đầu trực diện với tôi, còn người kia thì bị tôi chửi như cháu.”

“Anh có được không vậy?”

“Nếu không được, thì ngoan ngoãn quỳ xuống xin lỗi, tự cắt một tay, để lại tiền thuốc men, rồi cút khỏi nơi này!”

Tề Đẳng Nhàn quay sang nhìn Từ Dương, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng nội dung lại vô cùng đáng sợ, không còn ai dám nói linh tinh gì nữa.

Từ Dương hít sâu một hơi, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, anh lợi hại! Ngay cả Triệu Cường cũng không đối phó được anh đúng không? Vậy tôi xem, con trai tỉnh trưởng Dương có thể đối phó được anh hay không!”

Từ Dương cũng không ngờ rằng Triệu Cường lại sợ hãi như vậy trước mặt Tề Đẳng Nhàn, bị tát mấy cái cũng không dám chống cự, đã rời đi như vậy.

“Con trai nhà tỉnh trưởng Dương? !”

“Chậc. . . Thiếu đà chủ thật cao thâm khó lường, lại còn quen biết con trai của tỉnh trưởng!”

“Mặc dù Triệu tổng lai lịch rất lớn, nhưng so với Dương thiếu thì khác nhau một trời một vực!”

“Lần này mới thật sự có kịch hay để xem, thiếu đà chủ đã thực sự tức giận, muốn mời một đại phật thật sự ra đối phó với anh ta!”

Đám người này lại một lần nữa xôn xao, tỉnh trưởng là người quản lý cả một khu vực, Từ Dương lại có thể gọi điện thoại mời con trai ông ấy tới? !

Tề Mặc giơ tay tát Từ Dương một cái thật mạnh lên mặt, lạnh lùng nói: “Còn không mau gọi người đi? !”

Âm thanh duy nhất còn lại là tiếng hít khí!

Điên rồi, tên này điên rồi!

Rõ ràng biết Từ Dương định gọi điện cho con trai của tỉnh trưởng Dương, lại dám tát Từ Dương một cái, quả thật là không để ai ở trong mắt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.