Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 831



CHƯƠNG 831

“Gia, gia chủ, không xong rồi! Khách sạn Huy Hoàng đã bị bao vây! Rất nhiều gia chủ gia tộc cùng nhau tới, nhất định phải đòi một lời giải thích!”

“Cái gì?!”

Nội dung trong lời nói, làm Bạch Vũ sợ ngây người, vệ sĩ của nhà họ bạch cũng một đám choáng váng, ngay cả nổ súng cũng quên.

“Cường tộc hội tụ, vì cái gì?”

“Ba, chúng ta nên làm gì đây?”

Bạch Hiển phốc một tiếng ngồi ở trên ghế, sắc mặt tái nhợt hỏi.

Bạch Vũ sắc mặt biến hóa một trận, rồi sau đó trầm giọng nói: “Con đi trấn an bọn họ trước, để cho bọn họ ở phòng khách quý chờ, ba xử lý xong chuyện nơi này liền đi qua….”

“Ông Bạch, dám để cho chúng ta ở phòng khách quý chờ? Sao ông dám làm như vậy?”

Nhưng mà mệnh lệnh của Bạch Vũ còn chưa hạ xong, một tiếng hét lớn lạnh lùng liền vang lên.

Ầm…

Người quản lý kia đi rồi lại quay về, chẳng qua là bị đá trở về.

Đồng tử trắng bệch, không nhúc nhích, rõ ràng đã ngất đi.

Bạch Vũ hai mắt sung huyết, nhanh chóng nhìn về phía cuối hành lang.

Chỉ thấy một người trung niên uy nghiêm hơn bốn mươi tuổi mang theo một nhóm lớn bảo tiêu đi vào yến hội, ánh mắt hung lệ quét nhìn toàn trường.

Chính là gia chủ nhà họ Tôn, Tôn Chính Vũ.

“Ba, sao ba lại đến đây?”

Trong đám người, Tôn Kiều trợn mắt há hốc mồm kinh hô một tiếng, ánh mắt hoảng sợ tới cực điểm.

Tôn Chính Vũ lạnh lùng nhìn lướt qua Tôn Kiều, hừ một tiếng: “Lát nữa sẽ dạy dỗ lại đứa con gái bất hiếu như cô!”

Ầm!

Lời này vừa nói ra, Tôn Kiều đặt mông trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt tuyệt vọng.

Bạch Vũ ánh mắt âm trầm đến cực điểm:”Gia chủ Tôn, ông đây là có ý gì?”

“Tất nhiên là muốn cùng nhà họ Bạch các người khai chiến toàn diện!”

Tôn Chính Vũ vừa dứt lời, vệ sĩ nhà họ Tôn trực tiếp vây quanh mọi người nhà họ Bạch.”

Bốn chữ toàn diện khai chiến, hoàn toàn chấn kinh Bạch Vũ, thân là gia chủ, ông ta tất nhiên biết trọng lượng của bốn chữ này.

Không chỉ là thương chiến, càng là gia tộc so đấu vũ lực.

Thế nhưng, ông ta cũng không e ngại, ngược lại cười lạnh một tiếng: “Chỉ bằng nhà họ Tôn mấy người, cũng dám cùng nhà họ Bạch toàn diện khai chiến sao?”

“Ông ấy không đủ, vậy thêm tôi nữa thì sao?”

Lúc này, lại từng giọng nữ lạnh lùng truyền tới.

Đồng Yên Nhiên một thân váy dài đỏ thẫm, thần sắc lạnh lùng cất bước mà đến.

Giờ phút này nàng, không có nửa điểm quyến rũ, chỉ có vẻ mặt sát phạt quả quyết.

“Nhà họ Đồng?!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.