Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 311



CHƯƠNG 311

Tất cả mọi người quay đầu lại thì nhìn thấy Vương Nhất đang sải bước vào phòng họp. Anh nhìn Châu Mỹ Ngọc rồi cười nhạt: “Dì Châu tưởng nhà mình giỏi lắm sao, bà quên rằng mới hôm qua, nhà họ Châu còn chịu cảnh gà chó không yên à?”

“Vương Nhất, lại là mày…..”

Thấy Vương Nhất đi tới, ánh mắt Châu Mỹ Ngọc liền chất chứa đầy oán hận.

Không biết tại sao nhưng bà ta cảm thấy Vương Nhất còn khó ưa hơn Lý Thiên Dương.

“Mấy người về đi.”

Vương Nhất xua tay: “Dự án của nhà họ Lý và Lệ Tinh không thể giao cho nhà họ Châu đâu. Mà dù có giao cho mấy người thì mấy người làm nổi chắc?”

“Mày dám nghi ngờ thực lực của nhà họ Châu bọn tao?”

Châu Mỹ Ngọc tức tới bật cười, bà ta khinh khỉnh nhìn Vương Nhất: “Nực cười, dù gì nhà họ Châu bọn tôi cũng là gia tộc hàng đầu ở Thiên An. Nếu xét về phương diện chế tạo thì bọn tôi mạnh hơn nhà họ Lý nhiều lắm. Tôi cũng vì muốn tốt cho cái nhà này thôi, nếu nhà họ Lý muốn đi lên thì phải dựa vào nhà họ Châu chứ không phải thằng đó.”

Sắc mặt Lý Thiên Dương rất tệ nhưng ông ta cũng chẳng nói lời nào. Vì những gì Châu Mỹ Ngọc nói đều đúng, nhà bố mẹ vợ ông thực sự mạnh hơn ông rất nhiều.

“Vậy tôi có thể thử.”

Vương Nhất vẫn bất động, anh lạnh nhạt nói: “Dự án này không thể giao cho mấy người được. ngoài ra, ngày mai, dự án sẽ bắt đầu khởi công, đến lúc đó, cả nhà họ Châu mấy người có thể tới xem.”

“Tiểu Nhất, con nói cái gì?”

Nghe tới đây, Lý Thiên Dương hơi biến sắc rồi đưa mắt ra hiệu Vương Nhất đừng nói nữa.

Bọn Châu Mỹ Ngọc Lý Mộng Đình sững người một lúc, sau đó cười lớn.

“Tôi nghe nhầm sao? Ngày mai bắt đầu khởi công?”

“Mấy người không có nhà máy, không có công nhân, định khởi công bằng gì? Bằng cái miệng khoác lác đó à?”

Châu Mỹ Ngọc giơ tay lên ra hiệu mọi người im lặng. Bà ta nhìn Vương Nhất rồi chế giễu: “Được, vậy bọn tao sẽ tới xem thử ngày mai mấy người khởi công thế nào.”

“Nhưng tao có một điều kiện.”

Châu Mỹ Ngọc đổi chủ đề: “Nếu ngày mai mấy người không thể khởi công thì chứng tỏ mấy người không đủ năng lực phụ trách dự án này nên phải giao dự án lại cho nhà họ Châu.”

“Không thành vấn đề.” Vương Nhất cười cười gật đầu.

Thấy Vương Nhất đồng ý dứt khoát như vậy, Châu Mỹ Ngọc có chút sững sờ.

Nhưng ngay sau đó, bà ta chỉ trừng mắt nhìn Vương Nhất rồi dẫn mọi người rời đi.

Trước khi đi còn nhìn Vương Nhất và Lý Thiên Dương đầy khiêu khích.

“Ngày mai, mày đừng làm tao thất vọng đấy. Đến lúc đó, tao sẽ dẫn cả nhà họ Châu tới xem mày khởi công bằng cách nào.”

Thấy Châu Mỹ Ngọc rời đi, Lý Mộng Đình cùng bọn Châu Mỹ Hoà cũng ngạo nghễ theo đuôi, Lý Thiên Dương ngồi phịch xuống ghế, trông vô cùng bất lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.