Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 719



CHƯƠNG 719

Nhà họ Văn là hào môn hàng đầu vùng Giang Chiết, nơi cử hành hôn lễ, cũng vô cùng xa hoa, giống như cung điện, mỗi một viên gạch men sứ màu vàng, mỗi một đồ điêu khắc trang trí, không chút nào không lộ ra khi chất quý tộc.

Lúc này yến hội còn chưa bắt đầu, một bàn tròn lớn phủ khăn đỏ, sớm đã ngồi đầy người.

Hôn lễ này liên quan đến kết nối của hai thành phố Giang và Thiên An, có giúp đỡ rất lớn đối với kinh tế của cả hai thành phố, có ý nghĩa lớn lao, cho nên không chỉ những gia tộc lớn ở thành phố Giang được mời, còn có một vài gia tộc ở Thiên An, hơn nữa không ít những nhân sĩ thành công trong các giới.

“Thiếu chủ, thế lực thượng tầng thành phố Giang cao thấp không đều, lấy nhà họ Văn, nhà họ Hồ, nhà họ Lục, nhà họ Hạ làm đầu.

Lãnh Nhan lần lượt giới thiệu thế lực ở thành phố Giang.

Vương Nhất khẽ gật đầu, thành phố Giang là thành phố của tỉnh Giang Chiết, phát triển thì mạnh hơn Thiên An một chút, cho nên thế lực, nội tình của thành phố Giang cũng sâu hơn Thiên An một chút.

Đồng thời, thành phố Giang là khu vực kinh tế trong điểm, mục tiêu tiếp theo của tập đoàn Lệ Tinh, chính là tiến quân vào tỉnh.

Ngoại trừ một số thế lực ở thành phố Giang, Vương Nhất còn phát hiện một vài “người quen.”

Nhà họ Lương, Lương Ý Hành, Lương Nhật Tân, nhà họ Thẩm, Thẩm Tử Kiện, còn có nhà họ Kim — Kim Thành Phong.

Bọn họ cũng phát hiện Vương Nhất, lập tức, phản ứng mọi người không giống nhau.

Vẻ mặt Kim Thành Phong lo lắng, Thẩm Tử Kiện lại có vẻ nghiền ngẫm, về phần Lương Ý Hành, trực tiếp đứng dậy, gương mặt âm trầm đi về phía Vương Nhất.

“Vương Nhất, anh hại chết ông nội tôi, không lo trốn đi, còn dám xuấn hiện trong trường hợp thế này?”

Trầm giọng hét lên, làm tất cả mọi người chú ý, không chỉ thế lực ở Thiên An bị hấp dẫn, ngay cả những gia tộc hàng đầu thành phố Giang, cũng kinh ngạc nhìn qua.

Nhà họ Văn mặc dù đưa cho Vương Nhất một tấm thiệp mời, lại không sắp xếp anh ngồi cùng bàn với nhà họ Lý nhà họ Châu, mà lại một mình một bàn, địa vị thấp đến đáng thương.

Lúc này nghe thấy giọng của Lương Ý Hành, đám người Châu Mỹ Ngọc, Châu Chí Kiên cũng nhìn lại theo, khóe miệng cong lên cười lạnh nhìn có chút hả hê.

Bọn họ rất vui vẻ nhìn Vương Nhất bị nhà họ Lương nhắm vào.

Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, vẻ âm trầm của Vương Nhất vẫn bình tĩnh, đột nhiên suy ngẫm cười: “Là ai giết Lương Nam Lĩnh, trong lòng anh không tự biết sao?”

Lời này vừa dứt, trong lòng Lương Ý Hành lập tức cả kinh, quay đầu nhìn Lương Nhật Tân, lại phát hiện Lương Nhật Tân đang bận rộn tán tỉnh với người đẹp hai bên.

Vì vậy, ngờ vực vô căn cứ trong lòng cứ thế quét sạch, một con hát chỉ biết chơi bời gái gú sao có thể để lộ bí mật được?

Ngay lúc Lương Ý Hành quay đầu đi, ánh mắt Lương Nhật Tân lập tức sâu lại, lóe lên một ý lạnh.

“Anh đã không chết mà dám ra đây, vậy vừa hay, cắt đứt hai chân, vĩnh viễn quỳ gối trước linh đường ông nội chuộc tội!”

Lương Ý Hành hét lớn một tiếng, lập tức có vệ sĩ nhanh chóng vây quanh Vương Nhất, anh ta không tin, Vương Nhất dám động thủ trong hôn lễ của nhà họ Văn!

Vương Nhất liếc nhìn Lãnh Nhan, Lãnh Nhan lập tức hiểu ý, lạnh mặt, đi đến bàn nhà họ Lương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.