Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 448



CHƯƠNG 448

Kim Thành Vũ nhìn Lý Tuyết Nhi bằng ánh mắt nóng rực, anh ta ấn nút ghi hình rồi leo lên giường, mặc kệ ánh mắt kinh hãi tới cực điểm của Lý Tuyết Nhi.

“Bé yêu, anh tới đây!”

“Ummmmmmm—-”

Hai mắt Lý Tuyết Nhi mở to, cô ta giãy dụa kịch liệt, nhưng tay chân đều bị trói, muốn chạy cũng không được.

Nghĩ đến sự trong trắng của mình bị cứ huỷ thế này, từng giọt nước mắt chảy ra.

Vù—-

Đột nhiên, một con dao bay sắc lạnh từ ngoài cửa sổ bay vào, lướt qua đỉnh đầu Kim Thành Vũ rồi cắm phập vào tường.

Lưỡi dao chỉ cách da đầu anh ta một tấc!

Kim Thành Vũ đang định c ởi quần áo Lý Tuyết Nhi ra thì toàn thân cứng đờ, anh ta sợ tới mức suýt chết tại chỗ.

Kim Thành Vũ cứng ngắc quay đầu lại, rèm cửa bị gió lạnh thổi xốc lên, một người phụ nữ mặc đồ bó màu đen đang đứng ở cửa sổ lạnh lùng nhìn anh ta.

Trong tay cô ta là một con dao găm sắc lạnh đang xoay vòng vòng tạo ra những hoa đao vừa xinh đẹp lại vừa lạnh lẽo.

Hai mươi phút sau, một chiếc xe dừng ở cổng biệt thự, Thường Lâm xuống xe, anh ta nhìn thời gian, trên mặt hiện lên một nụ cười nham hiểm: “Đã lâu như vậy rồi, chắc cũng kết thúc rồi?”

Nói xong, anh ta vừa đẩy cửa bước vào vừa cười đắc ý: “Anh Kim, kết quả thế nào?”

Tuy nhiên, trong nhà lại cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng vọng của Thường Lâm.

“Anh Kim?”

Thường Lâm hơi sững người, sau đó anh ta đi về phía một căn phòng.

Khi vừa mở cửa ra, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.

Mặt đất đầy những mảnh thủy tinh, từng cơn gió lạnh thổi vào, hất tung rèm cửa hai bên.

Người phụ nữ trên giường đã biến mất, còn Kim Thành Vũ thì nằm trên mặt đất đầy máu, trên người anh ta đầy vết dao.

“Rốt…..rốt cuộc đã xảy ra chuyện quái gì vậy!”

Thường Lâm biến sắc, anh ta nhanh chóng chạy đến bên cửa sổ nhìn xung quanh.

Bên ngoài tối đen như mực, không chút bóng người.

Thường Lâm không quan tâm đã chuyện gì đang xảy ra nữa, anh ta đến cạnh Kim Thành Vũ rồi thử kiểm tra hơi thở.

Vẫn còn sống.

Thường Lâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó anh ta lắc mạnh Kim Thành Vũ: “Anh Kim, tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi——”

Nhưng dù lắc mạnh cơ nào thì Kim Thành Vũ vẫn không chút phản ứng.

Thường Lâm vô cùng sốc, một cơn ớn lạnh lan khắp cơ thể.

Người đầu tiên hiện lên trong đầu Thường Lâm là Vương Nhất.

Nhưng anh ta nghĩ kỹ lại thì không thể nào!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.