Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 1096



CHƯƠNG 1096

Các cô ấy một người cầm máy quét tia hồng ngoại, một người lật như bay giống như đếm tiền, sau đó đi tới trước mặt Hàn Vượng.

“Ông Hàn, chúng tôi đã kiểm tra xong, tất cả đều là vé tham dự cuộc đấu giá.”

Một câu nói ngắn gọn lại làm đồng tử của Hàn Vượng đột nhiên co lại, trong lòng khẽ run lên.

Nếu nói lần trước Vương Nhất chỉ thể hiện sự mưu trí, nhìn thấu lòng người trước mặt Hàn Vượng, vậy lần này là quyền thế chân chính.

Thời buổi này, cái gì cũng có thể làm giả, vé cũng thế, cho nên bọn họ mới phải dùng máy quét hồng ngoại để tiến hành phân biệt thật giả. Mà những tấm vé này đều là thật, đủ để chứng minh thân phận của Vương Nhất còn vượt xa sự tưởng tượng của ông ta.

Hàn Vượng lau mồ hôi lạnh trên trán, trịnh trọng nhận lấy xấp vé này, dùng hai tay trả lại cho Vương Nhất, trầm giọng nói: “Ngài Vương, chúng tôi đã kiểm tra qua, tất cả đều là vé vào cửa. Tôi xin lỗi ngài vì sự vô lễ của chúng tôi!”

Ông ta nói xong, cung kính cúi đầu chín mươi độ.

Cảnh tượng như vậy đã kích thích sâu sắc những người ở đó, đặc biệt là hai người Hạ Khiêm và Lục Kiệu đầy vẻ không thể tin nổi.

“Sao có thể như vậy được? Chắc chắn là sai ở đâu rồi. Nhiều vé như vậy, khẳng định là do anh ta tìm người làm giả!”

Hạ Khiêm thẹn quá thành giận hét lớn.

“Lúc chúng tôi chưa lấy ra vé, anh nói chúng tôi lén vào. Bây giờ chúng tôi lấy ra, anh lại nói đó là vé giả. Rốt cuộc anh tự ti tới mức nào mới phải trốn tránh hiện thực như vậy?”

Đồng Yên Nhiên đứng sau lưng Vương Nhất, nói với vẻ mặt châm chọc.

Thật ra lúc nói những lời này, trong lòng cô ta cũng rất chấn động.

Cho dù trong lòng tự tin, biết đó là La Chí Viễn cho, nhưng trong chớp mắt khi Vương Nhất ném ra, trong lòng cô ta vẫn cảm thấy vô cùng kích động.

Người đàn ông này quá hấp dẫn rồi!

Mắt của Đồng Yên Nhiên cũng muốn biến thành ngôi sao, hạ quyết tâm nhất định phải khiến mình trở thành người phụ nữ của anh, cho dù là tình nhân không công khai cũng được…

Lời Hạ Khiêm nói cũng chọc giận Hàn Vượng. Ồng ta lạnh lùng liếc nhìn Hạ Khiêm , trầm giọng nói: “Sao hả? Cậu đang nghi ngờ tôi à?”

Gương mặt Hạ Khiêm lập tức thay đổi, vội vàng lắc đầu: “Tôi không dám! Tôi chỉ không tin anh ta có thể thật sự lấy ra nhiều vé như vậy thôi…”

Hàn Vượng cười lạnh: “Cậu làm sao có thể đoán được thủ đoạn của ngài Vương. Cậu còn không mau xin lỗi ngài Vương đi!”

Ông ta nói lời này với giọng run rẩy, thật ra không phải cố ý lấy lòng, mà thủ đoạn do Vương Nhất thể hiện ra trong hai lần gặp mặt làm ngay cả ông già đã sống hơn nửa đời người như ông ta cũng cảm thấy khiếp sợ.

Không nói lần này, chỉ riêng lần trước anh dùng mưu trí giành lấy tập đoàn Cự Phong, người bình thường đã không thể làm được.

Ông ta có dự cảm, nếu mình đối phó với người thanh niên này, sẽ chết thế nào cũng không biết.

Hạ Khiêm lập tức trợn trừng mắt: “Ông Hàn, ngài bảo tôi xin lỗi một người tới ở rể à?”

“Cậu không muốn?”

Vẻ mặt Hàn Vượng lập tức trở nên thâm trầm, trong đôi mắt già nua chợt lóe lên chút sát khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.