Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 555



CHƯƠNG 555

Bạch Ý như bị nói trúng tim đen, ánh mắt co lại, có chút hoảng sợ nhìn Lý Khinh Hồng.

Mà Lương Kiện cũng nheo mắt lại, đã phát hiện điểm đặc biệt của cô gái này.

Nhưng dù sao thì Bạch Ý cũng là người phụ nữ của anh ta, người phụ nữ của mình bị người ta đánh, nếu như mình không làm chút gì đó thì làm sao sau này còn có thể ngẩng đầu lên được.

Nghĩ đến đây, ánh mắt anh ta dần dần âm trầm nhìn chằm chằm vào Lý Khinh Hồng, đang muốn có hành động.

Nhưng mà giây tiếp theo, toàn thân anh ta cứng đờ, cảm nhận được một ánh mắt âm u lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm vào anh ta.

“Tôi khuyên anh vẫn nên yên phận chút đi.”

Vương Nhất thờ ơ nói: “Tuy là nhà họ Lương có mạnh, nhưng có thể tiêu diệt nhà họ Lương thì vẫn có rất nhiều người.”

Trong lòng Lương Kiện run lên, một cảm giác sợ hãi đột ngột xuất hiện, ngay cả anh ta cũng không biết mình đang sợ hãi cái gì, nói tóm lại là sự run rẩy phát ra từ tận đáy lòng.

Sau đó, Vương Nhất không tiếp tục đoái hoài tới bọn họ nữa, trực tiếp đi đến trước mặt nhân viên nữ đó, vừa cười vừa nói: “Bây giờ có thể gói cái váy kia lại được chưa?”

Nhân viên nữ đã bị dọa đến nỗi không biết mình là ai, liên tục cúi đầu xin lỗi.

Lương Kiện đều đã nói mình là người nhà họ Lương, nhưng mà hai vợ chồng trẻ tuổi này vẫn không hề quan tâm chút nào, chỉ có hai nguyên nhân.

Hoặc là thân phận tầm thường chưa từng nghe thấy thanh danh của nhà họ Lương, hoặc là người có thân phận cao hơn, nhà họ Lương không đáng để lọt vào trong mắt bọn họ.

Trên lầu hai là khu hàng sang trọng, về cơ bản không có giai cấp công nhân, cho nên khả năng phía trước là không lớn, vậy thì chỉ còn lại khả năng thứ hai.

“Vâng vâng…”

Nhân viên nữ luống cuống tay chân, cẩn thận cất cái váy dài màu be vào trong túi.

Lý Khinh Hồng bước lên một bước, đang muốn trả tiền, Vương Nhất lại mỉm cười với cô: “Đây là lần đầu tiên hẹn hò của chúng ta, sao có thể để em trả tiền được?”

Nói xong, anh tùy ý móc ra một cái thẻ ngân hàng với màu vàng rực rỡ, cười nói: “Quẹt cái thẻ này đi?”

“Thẻ vàng Thụy Sĩ?”

Nhìn tấm thẻ này, Lương Kiện kinh ngạc kêu lên.

Nhân viên nữ lại như rơi vào trong sương mù, cô ta còn tưởng là Vương Nhất chỉ là kẻ ăn bám vợ, không ngờ cuối cùng người trả tiền lại là anh.

Cái thẻ này chính là thẻ vàng Thụy Sĩ của Thương Si đưa cho anh, anh còn có một cái thẻ màu đen hiếm hơn nữa, sợ mọi người bị sốc, cho nên mới không lấy ra.

Xoẹt.

Vừa quét qua máy quét thẻ, trong màn hình lập tức hiển thị số dư bằng không.

Bạch Ý sững sờ, lập tức cười lên ha hả: “Số dư còn lại là không, chết cười mất, giả vờ hay quá nhỉ, tôi cũng muốn xem xem anh trả tiền bằng cách nào.”

Nhưng mà trong cả cửa hàng chỉ có một mình Bạch Ý là đang cười to, còn Lương Kiện thì trán nổi đầy gân xanh, cơ mặt run rẩy kịch liệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.