Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 468



CHƯƠNG 468

“Thành Vũ!”

“Anh Thành Vũ!”

Không chỉ Kim Tuân, toàn bộ con cháu đời thứ hai và thứ ba của nhà họ Kim đều biến sắc, bi thương gào lên.

Trong số đó, một người đàn ông trung niên với sắc mặt kinh hoảng vội vàng đẩy mọi người sang bên, bước tới bên cạnh Kim Thành Vũ, ra sức lay người anh ta, đó chính là ba của anh ta, Kim Đạo Lăng.

Trong thoáng chốc, bầu không khí bi thương phủ kín cả nhà họ Kim.

Những gia chủ của các gia tộc khác cũng ớn lạnh cả người, ánh mắt khi nhìn về phía Vương Nhất cũng nghiêm túc hơn hẳn.

Đặc biệt là Bạch Vũ và Đồng Kiệt, tim hai người họ đập nhanh hơn bao giờ hết, lúc trước, họ chỉ cảm thấy Vương Nhất quỷ dị, nhưng chưa từng chứng kiến dáng vẻ tàn nhẫn bạo ngược này của anh.

Bạch Hiển lại sợ tới tái xanh mặt mày, ngay cả Kim Thành Vũ cũng trở nên thê thảm như vậy, vừa nghĩ tới việc bản thân còn muốn trả thù Vương Nhất, cả người anh ta lập tức run rẩy liên hồi.

Dáng vẻ của Kim Thành Vũ sao có thể dùng một chữ thảm để hình dung hết được?

Không chỉ ngũ quan bị phá hủy, toàn thân từ trên xuống dưới còn phủ kín vết đao.

Người có chuyên môn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra tay nghề của người hạ đao vô cùng cao siêu, vô số nhát đao hạ xuống người Kim Thành Vũ, nhưng không nhát nào chạm tới cơ bắp của anh ta, chỉ chém đứt toàn bộ kinh mạch trong người mà thôi.

Trong số những người mà Vương Nhất quen biết, cũng chỉ có quân y đứng đầu Ẩn Vu như Khương Nhã My, mới có đao pháp cao siêu như vậy.

“Thành Vũ…”

Kim Tuân và Kim Đạo Lăng, hai người một trái một phải cúi đầu quan sát Kim Thành Vũ đã bị chặt đứt toàn bộ kinh mạch, sát ý phủ kín cả gương mặt.

Đặc biệt là Kim Đạo Lăng, ông ta giương đôi mắt lạnh lùng âm u nhìn Vương Nhất, gằn từng tiếng một: “Là mày… biến con tao thành như vầy sao?”

Tuy Kim Thành Vũ không chết, nhưng chịu thương tích nặng như vậy, cả quãng đời còn lại e là chỉ có thể trôi qua trên giường bệnh, với một người trẻ mà nói, điều này thật sự còn khó chịu hơn cả gi3t chết anh ta!

Vương Nhất thản nhiên gật đầu: “Chính xác.”

Mặc dù không phải anh biến Kim Thành Vũ ra thế này, nhưng anh tình nguyện gánh “xô nước bẩn” này thay Khương Nhã My.

“Mày tìm chết…”

Kim Đạo Lăng hét lớn, tiếng hét chất chứa sát ý vô tận, rồi chuẩn bị lao tới Vương Nhất như không muốn sống nữa.

Đúng lúc này, Kim Tuân kịp thời ngăn ông ta lại, lúc này, một gia chủ nhà họ Kim như ông ta trái lại rất bình tĩnh khuyên: “Đạo Lăng, không nên vọng động, cậu ta đang chọc giận con đó, mọi chuyện chờ Thúy Như tới rồi tính tiếp!”

Sau khi bị người nhà họ Kim ngăn cản, lý trí của Kim Đạo Lăng lúc này cũng dần trở lại, nhưng trong mắt vẫn tràn ngập sát ý.

“Vương Nhất, tao – Kim Đạo Lăng thề, đời này phải gi3t chết mày!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.