Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 292



CHƯƠNG 292

Rắc—

Một trận quát mắng, điện thoại tắt.

Trong nháy mắt, Châu Quốc Hưng tự dưng rét lạnh.

Phía anh ta xảy ra chuyện rồi, phía Dương Kinh cũng cùng lúc xảy ra chuyện, sao lại trùng hợp như vậy?

Mấy phút sau, điện thoại đề xuất một tin hỏa hoạn, địa điểm chính là khu vực Dương Kinh quản lý.

Cả người Châu Quốc Hưng chợt run rẩy, nếu lúc này anh ta còn không hiểu chuyện gì, vậy anh ta chính là kẻ ngu.

Anh ta cảm nhận được một tấm lưới vô hình rất lớn đang bao trùm nhà họ Châu.

“Mau, chúng ta về nhà họ Châu!”

Châu Quốc Hưng như nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt hơi thay đổi, bắt một chiếc taxi, cấp tốc chạy về phía biệt thự lớn của nhà họ Châu.

10 phút sau, Châu Quốc Hưng xuống xe, nhanh chóng chạy vào biệt thự của nhà họ Châu.

Tuy nhiên, cảnh hiện ra trước mặt anh ta, vẫn là cảnh nhân viên vận chuyển đi qua đi lại, đanh vận chuyển tất cả đồ có giá trị trong nhà đi một cách có trật tự.

“Ba! Ông nội!”

Châu Quốc Hưng nhìn thấy tất cả người dòng chính của nhà họ Châu đều đứng ở bên ngoài cửa nhà họ Châu một cách nhếch nhác lại tức giận, giương mắt nhìn đồ trong nhà bị chuyển đi.

Bốp—

Nhìn thấy Châu Quốc Hưng về, Châu Chí Kiên lập tức tát mạnh một cái vào mặt anh ta.

Sắc mặt tái xanh, tức giận không thôi.

“Cái đồ con cháu bất hiếu, mày lại ở bên ngoài gây ra rắc rối lớn gì?”

Một cái tát này Châu Chí Kiên ra tay rất nặng, lập tức nửa bên mặt của Châu Quốc Hưng sưng lên, anh ta có hơi ấm ức nói: “Ông nội, là có người muốn xử lý nhà họ Châu chúng ta!”

“Không có sao?”

Châu Chí Kiên nghe vậy thì càng nổi cơn tam bành, lớn tiếng quát tháo: “Mày nhìn xem nhà họ Châu bây giờ thành ra cái gì rồi?”

“Công ty bị niêm phong, tài sản sung công, còn nợ một khoản tiền lớn, ngay cả nhà cũng mất rồi!”

“Nhà họ Châu, bị hủy rồi!”

Bộ dạng lúc này của Châu Chí Kiên đâm đau trái tim của Châu Quốc Hưng.

Người ông luôn ôn hòa thông minh lại giống như một kẻ điên, ở trước mặt anh ta kêu la, những người khác của nhà họ Châu, bao gồm ba mẹ của anh ta cũng đều mang vẻ mặt tái nhợt.

“Quốc Hưng, con nói cho mẹ biết, con rốt cuộc đã trêu chọc ai?”

Lúc này, mẹ của Châu Quốc Hưng – Châu Vỹ Dạ cũng lập tức lao tới trước mặt anh ta, hai tay giữ chặt gương mặt của anh ta, giống như sụp đổ, tuyệt vọng gào lên.

“Công ty của nhà họ Châu không còn, tất cả nhà cửa xe cộ dưới trướng nhà họ Châu cũng bị lấy đi, còn gánh số tiền vi phạm hợp đồng cực lớn của ngân hàng, ngay cả tối nay chúng ta ở đâu cũng là một vấn đề, về sau sống kiểu gì?”

Bà ta lay kịch liệt cơ thể của Châu Quốc Hưng, mà Châu Quốc Hưng lại giống như khúc gỗ hai mắt ngây dại, không có tiêu cự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.