Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chân Long Chí Tôn Đô Thị – Chương 766



CHƯƠNG 766

Lương Nhật Tân cũng gục ở trên đất, ngước nhìn bóng lưng của Vương Nhất, vẻ mặt sững sờ.

Đây mới là tư thái của cường giả, đây mới là vương giả thật sự!

Thẩm Tử Kiện cũng hoảng sợ trong nháy mắt, nhưng rất nhanh thì khôi phục lại, sắc mặt u ám: “Vậy anh nói xem, nhà họ Thẩm tôi đã làm cái gì?”

“Sát thủ ám sát gia đình tôi giữa đường đó, thật ra là nhà họ Thẩm các người phái tới nhỉ? Tưởng rằng có thể làm cho cuộc chiến của tôi và nhà họ Lương nghiêm trọng hơn, từ đó kiếm được lợi ích.”

Vương Nhất lạnh lùng nhìn Thẩm Tử Kiện, nói.

Sự việc đã đến nước mắt, Thẩm Tử Kiện cũng không che giấu nữa, anh ta cười ha hả hai tiếng: “Vốn muốn giấu mãi, nhưng nếu đã bị anh phát hiện rồi, vậy tôi không giấu nữa.”

“Không sai, sát thủ là tôi tìm, sản nghiệp của nhà họ Lương cũng là nhà họ Thẩm tôi thôn tính, anh và nhà họ Lương đều chỉ là quân cờ trên con đường huy hoàng của nhà họ Thẩm chúng tôi.”

“Nhà họ Thẩm quật khởi, đã là xu thế chung, cho dù bị anh biết chân tướng thì có thể như nào? Tôi cuối cùng cho anh một cơ hội, thần phục hay chết?!”

Đối mặt với Thẩm Tử Kiện, Vương Nhất lại khẽ mỉm cười: “Vẫn không hiểu sao? Tôi sớm đã biết nhà họ Thẩm các người đang muốn cái gì, sao có thể không chuẩn bị chứ?”

“Đứa con bị vứt bỏ của một gia tộc nhỏ như anh, có thể có chuẩn bị gì chứ?”

Ánh mắt của Thẩm Tử Kiện đầy khinh thường, khinh bỉ nói: “Tất cả chỗ dựa, chẳng qua chỉ là dựa vào phú bà Lý Khinh Hồng kia mà thôi, nhà họ Thẩm của tôi muốn tập đoàn Lệ Tinh phá sản, cũng chỉ là chuyện động ngón tay.”

Lời của Thẩm Tử Kiện khiến Lương Nhật Tân rơi vào trong trầm mặc.

Từng có lúc, anh cũng giống tất cả mọi người, đều cho rằng Vương Nhất chỉ là đứa con mà một gia tộc nhỏ vứt bỏ, kết quả thì sao?

Kim Thành Vũ biến thành người thực vật, Lương Ý Hành chết, nhà họ Văn bị diệt vong rồi.

Mà Vương Nhất vẫn sống yên ổn, hạnh phúc mỹ mãn.

Chỉ dựa vào Lý Khinh Hồng sao?

Lương Nhật Tân không tin.

Nếu Thẩm Tử Kiện vẫn không thể thoát ra từ trong nhận thức này, vậy thì sẽ có một ngày, anh ta cũng sẽ nối gót theo những người này.

Ngày này sẽ không quá lâu.

“Tôi chỉ đợi một ngày.”

Thẩm Tử Kiện đưa ra một ngón tay, nhìn Vương Nhất nói: “Trong một ngày, đem tất cả sản nghiệp của nhà họ Lương đã thần phục anh đưa tới phủ đệ của nhà họ Thẩm, nếu không thì đợi nhà tan cửa nát đi!”

Nói xong thì anh ta lên xe rời đi.

Lương Nhật Tân từ trên đất đứng dậy, mặt mày u ám: “Anh Vương, tiếp theo chúng ta phải làm gì?”

Vương Nhất lắc đầu: “Anh không cần lo lắng về nhà họ Thẩm, cố gắng làm chức gia chủ của nhà họ Lương của anh, những sản nghiệp mà nhà họ Thẩm thôn tính, vài ngày nữa, cũng sẽ trả lại nguyên vẹn, đến lúc đó có việc cho anh làm.”

“Anh Vương, ý của anh là—”

Lương Nhật Tân mặt mày kích động nhìn Vương Nhất, thái độ thong dong như vậy thì anh ta biết, Vương Nhất căn bản không để nhà họ Thẩm vào mắt.

Vương Nhất không có giải thích, chỉ lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Anh chỉ cần nhớ một câu, sống chết của nhà họ Thẩm, vẫn nằm trong tay tôi là được rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.