Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần – Chương 187



Chương 187

“Sở Diêu Hàng, cậu muốn làm gì?”, Tô Nhu lập tức tiến lên.

Tiểu Nhiễm ở cạnh vội vàng kéo cô lại.

“Tiểu Nhu, đây là chuyện giữa đàn ông bọn họ, cậu đừng xen vào”.

“Tiểu Nhiễm, cậu bỏ mình ra, cậu mau bỏ mình ra!”, Tô Nhu dùng sức giãy giụa. Chị Mai cũng chạy tới, giữ chặt Tô Nhu cùng với Tiểu Nhiễm.

Tô Nhu đầy vẻ tuyệt vọng.

Tuy nhiên, đối mặt với sự đe dọa của Sở Diêu Hàng, Lâm Chính lại không đổi sắc mặt. Anh nhếch môi, mỉm cười nhàn nhạt nhìn anh ta, dường như đang đợi thủ đoạn không khách sáo của Sở Diêu Hàng.

Sở Diêu Hàng nổi giận.

“Cậu Sở, xảy ra chuyện gì vậy?”.

Lúc này, một người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm nghị đi ra khỏi đám đông.

Nhìn thấy người này, nhiều khách mời chợt biến sắc.

“Là Tổng giám đốc Trương!”.

“Ông ấy lại đến đây sao?”.

“Lần này có trò vui rồi!”.

Người đến là Tổng giám đốc của khách sạn Thiên Duyệt, không phải là quản lý đại sảnh lúc trước là có thể so sánh. Thân phận của ông ấy cực kỳ đặc biệt, không chỉ quản lý cả khách sạn, mà còn là người đại diện cho ông chủ đằng sau khách sạn này.

Cả Giang Thành ai cũng phải nể mặt ông ấy.

“Ồ? Tổng giám đốc Trương đến rồi à? Vậy thì dễ hơn nhiều rồi”, cậu Sở lùi lại một bước, cười híp mắt, chỉ vào Lâm Chính nói: “Tổng giám đốc Trương, ông giải thích cho tôi công tác bảo vệ của khách sạn các ông là thế nào đây? Vì sao tôi không mời người này mà anh ta lại xuất hiện trong buổi tiệc của tôi?”.

“Cái gì? Còn có chuyện đó sao?”, Tổng giám đốc Trương sa sầm mặt, gọi hai người bảo vệ tới, sau đó đi về phía Lâm Chính, lạnh lùng nói: “Chào cậu, cậu tự tiện xông vào khu vực tư nhân, tôi sẽ kiện cậu xâm nhập bất hợp pháp. Mời cậu phối hợp với chúng tôi đến đồn công an một chuyến, cậu không có ý kiến gì chứ?”.

“Đương nhiên có ý kiến!”, Lâm Chính lắc đầu nói: “Có người mời tôi tham gia buổi tiệc, sao lại xem là xâm nhập bất hợp pháp?”.

“Có người mời anh đến đây? Vậy anh nói xem người ở đây ai đã mời anh đến? Tô Nhu không tính! Cô ấy chỉ đến đây bàn việc làm ăn, nói trắng ra cô ấy không phải khách ở đây!”, Trương Hi cười nhạt nói.

“Không phải Tiểu Nhu mời tôi đến đây, là cô Anna mời tôi đến”, Lâm Chính im lặng trong giây lát rồi lên tiếng.

Mọi người ngạc nhiên.

“Cô Anna?”, Trương Hi nhíu mày, nhìn về phía Sở Diêu Hàng.

“Không thể nào!”, Sở Diêu Hàng hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Sảnh tiệc của cô Anna ở trên lầu, hơn nữa trên đó đều là khách quý. Tôi bao trọn khách sạn này, đặc biệt nhượng cho bọn họ sảnh tiệc hào hoa trên lầu. Lâm Chính, cô Anna là người thế nào, sao cô ấy lại mời cậu được? Đừng có nằm mơ giữa ban ngày!”.

“Cậu Sở, cô Anna là ai?”, trong đám đông có người cẩn trọng hỏi.

“Phó hội trưởng của Hiệp hội Y tế Quốc tế, cô Anna Emma!”, Sở Diêu Hàng bình tĩnh nói.

Dứt lời, mọi người đều ồ lên.

“Cái gì? Là người đó sao?”.

“Trời ạ, đó là nhân vật nổi tiếng thế giới đấy!”.

“Nghe nói cô ấy còn có quan hệ mật thiết với Tổ chức Y tế Thế giới và Liên Hợp Quốc”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.