Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần – Chương 1083



Chương 1083

Chắc do cảm thấy hơi áp lực nên Lâm Chính đứng dậy, đi ra khỏi phòng họp, đi dạo một chút trên sân tập.

Lúc này bên trong Huyền Y Phái có vô vàn người bệnh đến từ khắp mọi nơi, cả sân tập đều được lấp đầy bởi giường bệnh.

Tiếng người nói chuyện vô cùng ồn ào.

Có người khóc thút thít, có tiếng mừng rỡ, hoan hô, còn có nhiều tiếng cảm ơn.

Đây chính là một mảnh đất hy vọng.

Bệnh nhân đến đây, đa phần đều được chữa khỏi!

Nhìn những người bệnh và người nhà lệ nóng dâng trào. Người của Huyền Y Phái ai ai cũng ưỡn thẳng lưng cảm thấy tự hào.

Hôm nay bọn họ là chúa cứu thế.

Tuy nhiên Lâm Chính còn chưa đi được bao lâu, một chiếc xe cứu hộ đã lái vào học viện, một bà cụ được hai nhân viên y tế khiêng vào, bên cạnh có một đám người.

Lâm Chính nhìn lên chiếc cáng, lập tức sững sờ.

Người trên cáng… là bà cụ Tô!

Lúc này bà cụ Tô nằm liệt trên cáng, hôn mê bất tỉnh, dường như đã chết vậy, bên cạnh là đám con cháu nhà họ Tô đang khóc lóc, Tô Dư và Tô Tiểu Khuynh đều đến, thậm chí cả nhà Tô Quảng cũng đến.

Trong mắt Tô Nhu lộ ra sự lo lắng, vốn định tiến lên nhưng bị Trương Tinh Vũ kéo lại, dường như không cho cô lại gần.

“Bác sĩ! Bác sĩ! Bác sĩ ở đâu?”

Tô Cương hét lớn.

Một nhân viên y tế nhanh chóng đi qua.

“Chuyện gì vậy?”, anh ta nhìn bà cụ Tô, phát hiện ra có vẻ như di chứng của bà ta khá nghiêm trọng so với các ca bình thường, nên lập tức hỏi.

“Mẹ tôi… bà ấy có những triệu chứng này, bây giờ tình hình của bà ấy rất nguy hiểm. Xin bác sĩ hãy cứu giúp”, Tô Cối tiến lên, sắc mặt rất không tự nhiên nói.

“Tình huống rất nguy hiểm?”, người nọ sững sờ, nhíu mày đứng lên: “Mời nói rõ ra, nếu không tôi không thể chữa được, dẫu sao nơi này không phải bệnh viện, chúng tôi chỉ xuất phát từ tinh thần nhân đạo mới chữa bệnh, nếu xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ không chịu nổi trách nhiệm”.

Đám Tô Cối vừa nghe xong, mặt ai cũng tím tái lại, không ai chịu nói chuyện.

“Đã là lúc nào rồi mà các người còn định giấu nữa?”, nhân viên y tế kia có hơi tức giận.

Tô Dư đứng bên không nhìn nổi nữa, lập tức tiến lên vội vàng nói: “Bác sĩ, là như vậy, chú hai tôi trước kia là chủ nhiệm khoa của khoa điều trị vật lý viện Đông y, bà tôi mắc bệnh tim, bà dùng thuốc mới xong bị di chứng nghiêm trọng, chú hai tôi liền thử phương pháp châm cứu kết hợp cùng thuốc chữa trị cho bà tôi. Kết quả…. kết quả thành ra như vậy”.

“Châm cứu? Dùng thuốc?”, người đó sững sờ: “Ông dùng phương pháp châm cứu gì? Dùng loại thuốc gì?”

“Tôi… tôi… tôi dùng kỹ thuật châm cứu của “Thiên Kim Phương Linh Thủ Thiên”, thuốc dùng… cỏ kiến lửa nghiền thành bột…”, Tô Cối do dự rồi nói.

“Thiên Kim Phương Linh Thủ Thiên?”, nhân viên y tế rõ ràng không biết thuật châm cứu thần kỳ này.

Nhưng Lâm Chính đứng bên lại nghe rõ mồn một.

Tô Cối hiểu một chút về “Thiên Kim Phương Linh Thủ Thiên”, ông ta nhìn thấy bà cụ Tô ngất xỉu, thần kinh xuất hiện vấn đề, định dùng châm cứu k1ch thích thần kinh bà cụ Tô, đồng thời phối hợp thêm cỏ kiến cửa để làm nóng cơ thể bà ta, và để đạt được hiệu quả chữa trị.

Nhưng làm vậy đã sai còn sai hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.