Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần – Chương 1094



Chương 1094

“Thần y Lâm, cậu định làm gì? Lập tức dừng lại, nếu không đừng trách sao tôi không khách khí”, Tư Mã Trường Tâm quát lên.

Thế nhưng tiếng nói của ông ta cũng chẳng thể nào ngăn được bước chân của anh. Cuối cùng Tư Mã Trường Tâm không nói nữa, chỉ phất tay.

Vụt vụt…

Đám người mặc đồ đen lập tức rút súng ra, nhắm thẳng vào Lâm Chính. Nòng súng đen ngòm trông thật đáng sợ.

“Ông Tư Mã, ông định làm gì vậy? Ông…dám hại thầy? Tôi sẽ không tha cho ông”, Tần Bách Tùng lập tức chặn ngay trước mặt Lâm Chính. Da đầu ông ta tê dại. Mọi chuyện vốn đang tốt đẹp, sao giờ lại thành ra như thế này chứ…

“Ông Tần, ông đừng trách tôi. Tôi đã cảnh cáo thần y Lâm rồi nhưng cậu ta không chịu dừng”, Tư Mã Trường Tâm hừ giọng: “Cậu ta còn tiến lại thì bắn vỡ đầu gối cậu ta cho tôi”.

“Rõ”.

Đám người mặc đồ đen hô lên. Tất cả đều nhìn chăm chăm Lâm Chính. Tay đặt sẵn lên cò súng. Bỗng một giây sau.

Cạch.

Cánh cửa phòng được đẩy ra. Sau đó một đám người lao vào. Tất cả đều giật mình.

“Ai dám tới Huyền Y Phái làm loạn thế?”, tiếng gầm vang lên.

Tần Bách Tùng quay qua nhìn, hóa ra là Long Thủ…

Sự xuất hiện của Long Thủ quá bất ngờ. Trong căn phòng không quá rộng đột nhiên chật cứng người. Tất cả đám người mặc đồ đen đều bị bao vây.

Bọn chúng sững sờ. Lúc này chúng mới phát hiện ra bên ngoài căn phòng toàn là người của Huyền Y Phái.

Tư Mã Trường Tâm lập tức đanh mặt. Ông ta không ngờ Huyền Y Phái lại đông người đến thế.

Hơn nữa…ý của Long Thủ là gì?

Lẽ nào Long Thủ muốn đưa người của Huyền Y Phái tới đối đầu với ông ta? Huyền Y Phái điên rồi? Bọn chúng có biết làm vậy có nghĩa là gì không? Có nghĩa là chúng đang tuyên chiến với nhà họ Tư Mã đấy.

Nếu như hành động trước đó của Lâm Chính chỉ đơn giản là đối đầu thì lúc này hành động của Huyền Y Phái có nghĩa là đang ép nhà Tư Mã tiêu diệt luôn cả tổ chức này.

“Thầy không sao chứ?”, Long Thủ hỏi Lâm Chính bằng vẻ quan tâm.

“Không sao”, Lâm Chính thản nhiên nói.

Lúc này Tần Bách Tùng mới hiểu ra ý của Lâm Chính. Đến cả Long Thủ anh cũng gọi đến. Thì xem ra thật sự là Lâm Chính không định để Tư Mã Trường Tâm rời đi thật rồi.

“Nổ súng đi chứ”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Đám người mặc đồ đen nín thở. Ai cũng cảm thấy vô cùng áp lực. Nổ súng sao? Người đông thế này dù có bắn mỗi người một viên thì cũng không giết hết được. Dù có nổ súng thật thì bọn chúng có thể ra khỏi đây không?

“Thần y Lâm, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”, Tư Mã Trường Tâm cuối cùng cũng nhận thức được mức nghiêm trọng của sự việc. Ông ta gằn giọng.

Thế nhưng Lâm Chính vẫn cứ mặc kệ. Anh chỉ bước tới trước mặt ông ta.

Đám người mặc đồ đen nào dám chặn anh lại. Vì Lâm Chính đã hoàn toàn kiểm soát tình hình này rồi. Tư Mã Trường Tâm nhìn chăm chăm Lâm Chính. Ông ta vốn tưởng anh nhìn mình nhưng nào ngờ anh lại nhìn gã tài xế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.