Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần – Chương 1068



Chương 1068

Mấy người nhà họ Lâm quay sang nhìn, phát hiện một người quen thuộc bước từ trên xe cấp cứu xuống…

Đám Lâm Ngữ Yên nhìn thấy người kia còn tưởng mình bị hoa mắt…

“Chủ tịch Lâm?”.

Cô ta kêu lên thất thanh.

Mấy người Lâm Vũ Hào cũng nhìn người kia với ánh mắt không thể tin nổi.

“Ồ, các người cũng ở đây à?”.

Lâm Chính liếc nhìn mấy người Lâm Ngữ Yên, sắc mặt lạnh tanh, cùng mấy nhân viên cứu hộ kia khiêng bệnh nhân lên xe.

“Sao nào? Thần y Lâm, cậu vẫn có thời gian rảnh rỗi lo chuyện bao đồng này à? Tập đoàn Dương Hoa của các cậu sắp gặp họa rồi! Cậu vẫn chưa ý thức được sao?”, Lâm Vũ Hào cười khẽ, nói.

“Câu này phải là tôi nói với các người mới đúng, còn nữa, tôi nhắc lại lần cuối, thuốc mới vẫn chưa hoàn thiện”.

Lâm Chính bình thản nói, rồi lên xe đi thẳng.

“Ngu xuẩn, tại sao một thằng ngu như vậy lại nghĩ ra được mấy phương thuốc kia nhỉ?”, Lâm Vũ Hào khinh bỉ nói.

“Tập đoàn Dương Hoa ở trong tay loại ngu ngốc như vậy, sớm muộn cũng sẽ sụp đổ. Cũng không biết tại sao gia tộc chúng ta lại coi trọng anh ta như vậy”, Lâm Tung cũng lắc đầu.

Nhưng Lâm Ngữ Yên lại đứng sững như trời trồng, nhìn bóng lưng Lâm Chính rời đi, hình như đang nghĩ gì đó.

Một lát sau, sắc mặt cô ta bỗng trở nên trắng bệch, quay phắt người lại, xông về phía bệnh nhân ở gần cổng bệnh viện nhất.

“Em họ!”.

“Cô Ngữ Yên!”.

Người nhà họ Lâm kinh ngạc, nhao nhao kêu lên.

Nhưng Lâm Ngữ Yên phớt lờ bọn họ, chạy thẳng đến bên cạnh bệnh nhân đang hôn mê, nói với người nhà bệnh nhân đang khóc lóc: “Tôi là bác sĩ, có thể để tôi khám bệnh cho ông ấy không?”.

“Cô là bác sĩ sao? Thế thì tốt quá, cầu xin cô hãy cứu bố tôi với, cầu xin cô đấy!”, cô gái ở bên cạnh hai mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói.

Bây giờ bệnh nhân chật cứng bệnh viện, các bác sĩ không thể phân thân, những bệnh nhân này đừng nói là có người khám, sợ rằng giường bệnh còn chẳng có, chỉ có thể nằm đây chờ chết.

Nghe Lâm Ngữ Yên nói vậy, người nhà của các bệnh nhân ở xung quanh đều đổ dồn mắt nhìn.

“Cô gái, cô là bác sĩ sao?”.

“Cô mau khám cho anh tôi với, anh tôi sắp không xong rồi”.

“Bác sĩ, mau xem qua cho mẹ tôi một chút đi”.

“Bác sĩ, cầu xin cô đấy!”.

“Bác sĩ, tôi quỳ với cô!”.

Người nhà bệnh nhân xúm lại, khóc lóc quỳ lạy.

“Mọi người cứ bình tĩnh, tôi sẽ khám lần lượt”.

Lâm Ngữ Yên nói, rồi bắt đầu bắt mạch cho những bệnh nhân này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.