Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần – Chương 127



Chương 127

“Viện trưởng Hồ, ông có ý gì? Là ông nói tôi tìm người đến, tôi tìm được người rồi ông lại bảo cậu ấy về? Ông xem thường lão già này sao?”.

“Ông Tề đừng giận, tôi không có ý đó”.

Viện trưởng Hồ vội vàng giải thích.

Bỗng nhiên!

Tách!

Đèn trong phòng cấp cứu vụt tắt, sau đó cửa được mở ra. Một cô gái tóc vàng tuyệt đẹp mặc áo blouse, khoác áo vô khuẩn đột ngột kéo cửa lớn ra, nôn nóng gào lên: “Máu! Mau lên! Mau chuẩn bị máu! Anh Jesse mất rất nhiều máu, cần phải truyền máu ngay lập tức!”.

Mọi người kinh hãi.

“Bác sĩ Anna, bác sĩ Jesse xuất hiện suy hô hấp, một phần công năng của đại não cũng đã dừng hoạt động! Bác sĩ Anna, phải làm sao đây?”.

Lúc này, bác sĩ phụ tá ở bên trong gào lên gần như chói tai.

Anna hoảng hốt biến sắc.

Các bác sĩ bên ngoài phòng cấp cứu cũng hoảng hốt.

Lâm Chính sa sầm mặt, đẩy Anna ở trước mặt sang một bên, bước nhanh vào trong.

“Ông Tề, chuẩn bị kim châm cứu!”.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Ông Tề vui mừng, vội vàng chạy xuống.

“Anh là ai?”.

Anna ngẩn ra, sau đó nổi giận: “Anh mau ra ngoài, đừng làm ảnh hưởng đến ca phẫu thuật!”.

Lâm Chính không nói gì, liếc nhìn người ở trên bàn phẫu thuật, liếc thấy máu tươi không ngừng tràn ra từ vết thương mổ. Anh lập tức đưa tay ấn vào vị trí ba tấc dưới cổ anh ta, hơi dùng sức.

Trong nháy mắt, bệnh nhân đang co giật nhẹ bỗng ngừng co giật, máu tươi chảy ồ ạt giống như được khóa van, dừng phun ra.

“Cái gì?”, Anna hết sức kinh ngạc.

“Đây là Đông y thần kỳ đó sao?”

Anna không dám tin, đôi mắt xanh lam của cô ta ánh lên vẻ kinh hoàng.

Hiện tại máy móc hiện đại không thể nào tiến hành cầm máu được trong tình huống này. Vậy mà người trước mặt đây chỉ dùng đầu ngón tay là có thể làm được.

Rốt cuộc là anh dùng nguyên lý gì vậy? Đây là cách mà các thần linh đang làm sao?

Anna bụm miệng. Những bác sĩ khác cũng tỏ ra kinh hoàng.

Người trong phòng cấp cứu không biết gì, đang định chạy vào nhưng bị Hồ Dũng ngăn lại.

“Viện trưởng Hồ…”, có người định nói gì đó.

“Để cậu ấy thử”, Hồ Dụng quát nhẹ.

“Nhưng nếu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?”

“Chuyện gì? Giờ đã là có chuyện rồi, còn có thể xảy ra chuyện nghiêm trọng hơn sao?”, Hồ Dũng trừng mắt với người bác sĩ vừa mới phát ngôn.

Người này rụt cổ, không dám nói gì nữa.

Thực ra Hồ Dũng cũng không tin Lâm Chính nhưng đến cả Lâm Chính cũng hành động rồi thì ông ta cũng không kịp làm gì nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.