Con Rể Quyền Quý

Con Rể Quyền Quý – Chương 154



Chàng trai đc ý, hẳn phát hiện thằng ranh nghèo hèn này còn kinh khủng hơn cả mình tưởng tượng.

Mình vốn chỉ muốn hù doạ một chút, ném chút tiền ra để người đẹp biết mình giàu thế nào, lại châm chọc thäng nhóc này không có tiền.

Bây giờ thäng nhóc nghèo hèn này còn chủ động ăn vạ với mình, chẳng phải càng khiến người ta xem thường hơn sao!
©€ó người đã báo cảnh sát về chuyện xảy ra, cảnh sát giao thông cũng lập tức tới hiện trường.
Bị cảnh sắt trừ sáu điểm bằng lái và phạt hai trăm, chàng trai hoàn toàn chẳng để tâm Cái hãn muốn làm bây giờ chính là cố hết sức khoe khoang, sau khi xử lý xong chuyện thì xin số điện thoại của người đẹp.
Đối mặt với loại sự bình thường cảnh sát giao thông đều sẽ hỏi đương sự muốn xử lý thế nào, chuyện không tạo thành thương vong thế này đều là tự bàn bạc xem bồi thường ra sao.

“Nhân viên cảnh sát, tôi chỉ đụng trúng xe đạp của thằng nhóc này mà thôi, đền cậu †a mười lăm nghìn mà cậu ta còn cảm thấy.
không đủ, cái này chẳng phải là cố ý đòi tiền hay sao” Chàng trai khoanh tay tựa lên cửa xe, rõ ràng hắn là bên sai, nhưng bây giờ nhìn qua chẳng khác nào bên có lý cả.
“Mười lăm nghìn?” Cảnh sát giao thông nhìn thoáng qua chiếc xe đạp ngã xuống bên đường, nói với Trương Thác: “Anh à, mười lăm nghìn đã cao hơn thiệt hại của anh rất nhiều rồi, theo thủ tục bình thường, đối phương chỉ cần đền theo giá là được”
“Vậy để anh ta bồi thường theo giá đi”
Trương Thác phất tay: “Có lẽ bên cảnh sát giao thông các anh có nhân viên giám định thiệt hại chuyên nghiệp nhỉ? Gọi người đó tới đây”
“Ha ha hai Chỉ với chiếc xe đạp này của cậu còn muốn giám định thiệt hại?” Chàng trai cười to ra tiếng: “Tôi cho cậu mười lăm nghìn đủ để mua mấy chục chiếc rồi!”
“Đúng thế, cậu nhóc, tìm nhân viên giám định thiệt hại gì chứ, căm tiền đi đi” Người vây xem khuyên nhủ.
Nhân viên cảnh sát cũng nói: “Anh à, tôi cho rằng chuyện này không lớn không nhỏ, nếu tìm nhân viên giám định thiệt hại, tiền bồi thường có thể sẽ không đến mười lãm nghìn đâu”
“Chúng tôi cũng không cần tiền, chỉ muốn một câu xin lỗi của anh ta mà thôi!” Lâm Ngữ Lam vẫn luôn không nói gì lên tiếng.
Trong mắt cô, mười lăm nghìn chẳng là cái gì cả, cô cũng bị chàng trai này làm nổi giận, rõ ràng vượt đèn đỏ suýt chút đụng trúng người ta, còn ra vẻ có lý.
“Người đẹp, em muốn xin lỗi cũng được, cho anh cách liên lạc đi, mỗi ngày anh đều xin lỗi với em có được không?” Chàng trai vui vẻ nhìn Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam quay đầu đi, không thèm nhìn chàng trai một cái.
“Nhân viên cảnh sát, tôi là người trong cuộc, bây giờ muốn tìm nhân viên giám định thiệt hại, anh gọi người đi” Trương.
Thác đi đến một bên nâng chiếc xe đạp của mình dậy, nhìn mấy lần, có hai thanh ngang trên xe bị đụng gấy hoàn toàn.
“Cậu nhóc, tìm nhân viên giám định thiệt hại gì chứ, chiếc xe này của cậu cũng không bị sao, mau lấy tiền rồi chạy đi thôi”
Một người già bên cạnh thấy Trương Thác như thế cũng nôn nóng, trong mắt ông anh thật sự là một thằng ngốc, không biết linh hoạt Cảnh sát gật đầu, nghiêm túc nói: “Anh à, tôi phải nhắc nhở anh, sau khi nhân viên giám định thiệt hại có mặt, thiệt hại của sự cố lần này sẽ bồi thường hết dựa theo đánh giá của nhân viên giám định, mười lăm nghìn tệ đối phương lấy ra không ở trong.
“Tôi hiểu, gọi người đi”
Thấy Trương Thác kiên trì như thế, cảnh sát giao thông không nói gì nữa, gọi điện thoại cho nhân viên giám định tới.

Chàng trai hừ lạnh một tiếng.
Chẳng mấy chốc, nhân viên giám định thiệt hại đã tới hiện trường, chỉ nhìn vài lần đã đưa ra kết luận, nói với Trương Thác: “Chào anh, chiếc xe này của anh, giá bán lại trên thị trường cũng chỉ có ba trăm tệ, khi nãy tôi xem qua nó cơ bản không bị hư hỏng gì, chỉ bị cong hai thanh ngang, số tiên bồi thường chỉ khoảng một trăm tệ thôi Nghe thấy lời của nhân viên, chàng trai lại cười to ra tiếng: “Ranh con, một trăm tệ! Ha ha ha, mười lăm nghìn cho cậu không lấy, lại lấy một trăm tệ!”
Người xem bên cạnh đều tỏ vẻ tiếc nuối, mười lãm nghìn lại không lấy, lấy một trăm tệ? Không phải đầu óc có vấn đề sao!
Cảnh sát giao thông nghe xong, nói với Trương Thác: “Anh à, giá cả thiệt hại đã được giám định ra rồi, bây giờ bồi thường sự cố sẽ được trả đúng theo giá thiệt hại”
“Giá này không đúng” Trương Thác lắc đầu.
“Không đúng? Ranh con, cậu muốn bao nhiêu tiền? Tôi cho cậu một triệu cậu cảm thấy có đủ không!” Chàng trai tỏ vẻ không vui Ngay cả cảnh sát giao thông cũng nhíu mày, bây giờ anh ta cho räng rất có thể là Trương Thác đang ăn vạ.
Trương Thác nhìn chằm chằm chàng trai một cái rồi quay qua nói với nhân viên giám định: “Tôi đề nghị anh lấy điện thoại ra lên trang web bảo hiểm chính thức của Hoa Hạ tra thứ đứng thứ bảy trong bảng bảo hiểm giá trên trời thử xem, sau đó lại giám định thiệt hại lần nữa”
Nhân viên giám định thiệt hại tỏ vẻ nghi ngờ, anh ta biết trên trang web bảo hiểm chính thức của Hoa Hạ có tổng cộng mười phiếu bảo hiểm giá trên trời, mức bảo hiểm của mười thứ kia thấp nhất cũng tới một tỷ!
Thứ nào cũng là đồ vô cùng quý giá trên toàn thế giới Trương Thác thấy nhân viên giám định vẫn không lấy điện thoại ra thì nhắc nhở: “Phiền tra thử xem sao”
Nhân viên giám định khó hiểu lấy điện thoại ra, mở trang web, bấm vào trong bảo hiểm giá trên trời.

Khi anh ta nhìn thấy phiếu bảo hiểm đứng thứ bảy, vẻ mặt lập tức trở nên đặc sắc.
Rõ ràng thứ xếp thứ bảy trong bảo hiểm giá trên trời là một chiếc xe đạp kiểu cũ, hình dáng của nó giống như đúc chiếc xe xảy ra sự cố bây giờ!
Nhân viên giám định mở phiếu bảo hiểm nhìn cẩn thận một lượt, lại ngẩng đầu nhìn Trương Thác, sau khi xem xong, anh ta há †o miệng, Xe đạp được đánh bóng hoàn toàn bằng tay của bậc thầy thủ công cao cấp thế giới Sherba.

Cả thân xe đều làm ra từ một loại kim loại hiếm tên là Rhodium, giá của kim loại này cao gấp ba Platinum, một gam đã có giá nghìn tệ, trong phi thuyền của ngành hàng không cũng sẽ sử dụng loại kim loại này.
Lúc đó chiếc xe đạp này được làm ra được đấu với giá một tỷ tám đô la Mỹ, là hàng xa tỉ một trăm phần trăm.

Chỉ với mức giá làm thủ tục bảo hiểm ở Hoa Hạ đã lên đến mười triệu tệ!
Nhân viên giám định khó khăn dời mắt khỏi điện thoại, nhìn chằm chăm chiếc xe đạp trước mắt, hơi khó tin nói: “Anh à, ý của anh là, chiếc xe này..”
“Đây là chứng minh nhân dân của tôi, có lễ bộ các anh có thông tin và ảnh chụp.
tôi khi làm bảo hiểm, bây giờ gọi điện thoại kiểm chứng đi” Trương Thác không nói gì thêm, thứ quý giá thế này, lúc đó cũng đã làm rất nhiều thủ tục, có thể trực tiếp kiểm tra.
Nhân viên giám định không dám chần chừ, vội vàng gọi điện thoại, bắt đầu nói các loại thông tin, chụp ảnh cả chiếc xe xảy ra tai nạn ở trước mặt gửi lên trụ sở chính, đợi câu trả lời Loại phiếu bảo hiểm giá trên trời này, công ty bảo hiểm cũng cực kỳ xem trọng, chỉ không đến mười phút, trụ sở chính đã phản hồi nhân viên giám định.

Thông tin trên chứng minh nhân dân Trương Thác cung cấp hoàn toàn ăn khớp với thông tin lúc mua bảo hiểm, ảnh thật sự là cùng một người.

Đồng thời, chiếc xe xảy ra tai nạn trước mặt chính là sản phẩm bảo hiểm, tác phẩm nghệ thuật hoàn toàn làm từ kim loại Rhodium bởi bậc thầy Sherba, được bán đấu giá một tỷ tám đô la Mỹ.

Giá giám định thiệt hại lần này là bảy mươi tám triệu đô la MỹI Nhìn tin tức trụ sở chính gửi tới trên điện thoại, nhân viên giám định cũng có hơi ngơ ngác.
Một thứ giá trên trời như vậy lại xuất hiện trước mặt mình! Chỉ một chiếc xe đạp đã có giá một tỷ tám đô la Mỹ! Còn tuỳ tiện lái ra đường? Cuộc sống của kẻ có tiền đúng là quá xa hoat

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.