Con Rể Quyền Quý

Con Rể Quyền Quý – Chương 1131



Chương 1131:

Thang Hưng Trí đứng ở đó, thấy chuyện đã đến đây, không còn ý tứ tiếp tục diễn tiếp nữa, thở dài, ‘Mộc Lan, em nói xem, tại sao anh phải cẩn thận như vậy chứ? Một tỷ rưỡi đó, một phần ba là năm trăm triệu, ai có thể không động lòng đây?”

Ánh mắt Kha Mộc Lan đảo qua Thang Hưng Trí và Tào Trường Lam, cuối cùng mạnh mẽ chuyển động, tập trung vào Trương Thác, “Nếu hai người anh ta là một nhóm, vậy anh.. “

Trương Thác nhún nhún vai, “Hôm qua tôi đã nói cho cô biết”

“Hôm qual”

Kha Mộc Lan mãnh liệt nghĩ đến lời Trương Thác nói trên xe ngày hôm qua, anh nói là bảo vệ bố của cô ta, nếu thật sự là như vậy, bố cô ta căn bản không nằm trong tay Tào Trường Lam! Thang Hưng Trí nói nhiều như vậy, đơn giản chỉ là muốn biết cô ta đặt phần thỏa thuận này ở đâu mà thôi!

Tào Trường Lam câu ngón tay với Kha Mộc Lan, “Cháu gái Mộc Lan à, nghe lời chú, đưa thỏa thuận giao cho chú đi.”

“Đừng nằm mơ!” Kha Mộc Lan tử từ nắm chặt thỏa thuận trong tay.

“Ai” Tào Trường Lam thở dài, “Mộc Lan, cháu gái à, cháu đang ép chú ra tay với cháu đó.”

Tào Trường Lam chỉ một cái, ở phía sau Tào Trường Lam, lập tức đi ra hai người đàn ông to lớn.

Trương Thác vội vàng lên tiếng, “Ông chủ Tào, chúng tôi có việc phải thương lượng sao, vậy mà vừa nghe nói, dự án này, anh có thể kiếm được một tỷ rưỡi, không bằng như vậy, tôi cho anh một tỷ sáu, anh đưa hạng mục nàyc cho tôi, được chứ?”

“Ha ha”Tào Trường Lam cười hai tiếng, “Chàng trai trẻ, đây không phải là vấn đề tiền nong, đừng nói một tỷ sáu trăm triệu, hôm nay anh cho tôi sáu tỷ, hạng mục này, anh cũng không lấy được đâu!”

“Ồ?” Trương Thác có hứng thú hỏi, “Ông chủ Tào, nói như vậy, ông làm việc cho người khác sao?”

Tào Trường Lam nhếch miệng, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Trương Thác, trực tiếp phất phất tay, hai người đàn ông to lớn phía sau anh ta bước nhanh vào trong văn phòng.

Đồng thời Tào Trường Lam nhếch miệng, khóe miệng Trương Thác cũng nhếch lên.

Vừa rồi, lúc Trương Thác đưa ra một tỷ sáu trăm triệu, anh ta cố ý quan sát sắc mặt Của Tào Trường Lam, phát hiện trong ánh mắt Tào Trường Lam, ngay cả một chút ý động cũng không có, chứng tỏ anh ta đối với Một tỷ sáu trăm triệu này cũng không quan tâm, nhưng vì sao anh ta lại trở mặt đây?

Điều này làm cho Trương Thác lập tức đưa ra một đáp án, đó chính là, Tào Trường Lam từ đầu đến cuối đều là vì người khác mà phục vụ.

Biết tin tức này, Trương Thác đã yên tâm không ít, nếu như không phải vì tiền, đã chứng minh, Tào Trường Lam cũng không có tuyên truyền chuyện thạch sơn lần này.

Trước khi Trương Thác tới, đã sợ có người truyền tin tức này đến khắp nơi, đến lúc đó anh muốn phong tỏa tin tức cũng không kịp, nhưng hiện tại xem ra, sự tình theo hướng đơn giản nhất, chỉ có một gia tộc biết tin tức này.

Gia tộc, đương nhiên cũng không muốn để cho tin tức này truyền ra ngoài.

Bằng cách này, nó sẽ được xử lý tốt.

Trương Thác duỗi thắt lưng lười biếng.

Hai người đàn ông chậm rãi tiến về phía Kha Mộc Lan.

Bước chân Của Kha Mộc Lan vẫn lui về phía sau, đã lui về góc tường.

“Bang bang”

Hai tiếng ồn vang lên.

Tào Trường Lam đánh hai người đàn ông to lớn đó, giống như đạn pháo bay ra ngoài.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.