Con Rể Quyền Quý

Con Rể Quyền Quý – Chương 1536



Chương 1536:

Thư ký Lý Thanh trả lời: “Ngài Trương, miếng đất ở vùng giải phóng cũ, tổng giám đốc Lâm đã mua hết xung quanh Viện mồ côi cũ rồi, liền đem bán đất cách xa một chút”

Trương Thác nghe đến những lời này, lập tức hiểu ra.

Chính phủ có quy định rõ ràng, một công ty, số lượng đất xây dựng trong một khu vực, không được vượt quá tổng số một mét vuông, sau khi xảy ra những chuyện đó ở dưới Viện mồ côi cũ, vì muốn phòng ngừa bất trắc, Lâm Ngữ Lam liền mua hết đất xung quanh và niêm phong lại, việc này cũng dẫn đến một số đất xung quanh Lâm Thị nhất định phải bán ra.

Mà những miếng đất mà Lâm Thị bán ra, ngay lập tức có người mua lại, bởi vì rất nhiều người đã thấy được, Lâm Thị đã mua một miếng đất xây dựng lớn tụ họp lại, rất có khả năng là phát triển thương mại, như thế, giá đất xung quanh cũng sẽ điên cuồng tăng lên.

Thư ký Lý Thanh lại nói: “Hôm qua Chính phủ đã tổ chức một buổi đấu thầu, chúng ta cũng tham gia, hơn nữa thành công trúng thầu, nhưng không hề lấy những miếng đất ở Viện mồ côi cũ làm trung tâm, cho nên…”

Thư ký Lý còn chưa nói xong, Trương Thác đã hiểu ý, chẳng qua là tổng giám đốc Ngô trước mặt đây, thấy Lâm Thị không định mở rộng miếng đất đó, mà đất xung quanh trong tay ông ta không có cách nào tăng giá, liền muốn trả lại Lâm Thị thôi.

Dù sao lúc đó Lâm Thị bán đất, rất nhiều người đều nghĩ rằng có thể sẽ tăng giá, cho nên giá mua cao hơn giá thị trường, bây giờ thấy hạng mục của Lâm Thị không phải miếng đất này, muốn bán lại với giá đã mua tất nhiên là không thể nào rồi, cho nên mới trăm phương ngàn kế, cuối cùng lấy lý do là diện tích đất quá lớn để trả lại đất, thật là làm khó bọn họ rồi.

Trương Thác nhìn về phía người đàn ông trung niên, mở miệng nói: “Tổng giám đốc Ngô đúng không, về miếng đất này, Lâm Thị chúng tôi tạm thời không có cách nào thu lại, dù sao đất ở khu vực này của chúng tôi đã đầy rồi, lại làm thủ tục chắc chắn rất phiền phức, hơn nữa miếng đất này chắc chắn sẽ tăng giá…”

“Tôi không muốn nghe những lời này, bây giờ nó không giống với những gì đã ghi trên hợp đồng, nhất định phải hoàn cho tôi!” Tổng giám đốc Ngô cương quyết nói.

“Tổng giám đốc Ngô, trước tiên anh đừng kích động đã”

Trương Thác lên tiếng xoa dịu cảm xúc của đối phương: “Quy định của Chính phủ anh cũng biết rồi, nếu như muốn hoàn lại cho Lâm Thị chúng tôi, có rất nhiều thủ tục phải làm, chi bằng thế này, tối nay Lâm Thị chúng tôi có một buổi bán đấu giá, anh có thể đem bán đấu giá miếng đất trên tay anh, Lâm Thị chúng tôi sẽ không thu bất cứ phí thủ tục nào, anh xem có được không?”

“Không được!” Tổng giám đốc Ngô nghĩ cũng không nghĩ, liền vẫy tay từ chối: “Hôm nay tôi đến là để hoàn lại đất, không phải đến bán, Lâm Thị các cậu nhất định phải hoàn lại cho tôi”

“Ôi” Trương Thác thở dài một hơi: “Tổng giám đốc Ngô, hoàn thì không cách nào hoàn được rồi, nếu anh đã không đồng ý với cách nói vừa nãy của tôi, vậy đổi một cách khác, miếng đất này đặt dưới tên của anh, sẽ do Lâm Thị chúng tôi bán đấu giá tối nay, cho dù giá cả bán đấu giá là bao nhiêu, Lâm Thị chúng tôi đều chỉ trả theo giá cả lúc đó anh mua miếng đất này, anh xem thế nào?”

Tổng giám đốc Ngô nghe đến đây, suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: “Cái này được, nhưng bây giờ các cậu nhất định phải ký thỏa thuận với tôi, còn phải công chứng, cứ theo như lúc nãy cậu nói.”

“Tất nhiên” Trương Thác quay đầu nói với thư ký Lý Thanh: “Thư ký Lý, chuyện này sẽ do cô thương lượng với tổng giám đốc Ngô, mọi chuyện làm theo như tôi nói lúc nấy”

“Ngài Trương, điều này không hợp với quy tắc, nếu như kiện tụng, chúng ta cũng sẽ không vì nguyên nhân này mà nhất định phải hoàn đất, hơn nữa lúc đầu Lâm Thị chúng ta cũng đã nộp một khoản lớn thuế thu nhập, những thứ này đều là…”

Lý Thanh còn chưa nói xong, liền bị tổng giám đốc Ngô cắt ngang: “Tôi nói sao cô có nhiều chuyện như vậy, sếp của các cô đã đồng ý rồi, một thư ký như cô mà nhiều lời kinh khủng, mau đi làm cho tôi”

Tổng giám đốc Ngô liên tục thúc giục, giống như sợ qua một lúc nữa thì Trương Thác sẽ nuốt lời vậy.

Thư ký Lý nhìn Trương Thác một cái, sau khi nhìn thấy Trương Thác gật đầu với mình, mới thôi coi như không có gì.

“Tổng giám đốc Ngô anh chờ một chút, bây giờ tôi sẽ đi làm bản thỏa thuận, sau đó sai người dẫn anh đi làm công chứng”

“Nhanh lên đi, thời gian của tôi có hạn!” Tổng giám đốc Ngô thúc giục một tiếng, trên mặt hiện lên nét cười, hôm qua biết được Lâm Thị không phải dùng đất xung quanh để mở rộng, cả đêm ông ta đều ngủ không yên, chỉ sợ miếng đất này đập vào tay mình, đến bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm.

Trương Thác rời khỏi phòng tiếp khách, đi thẳng lên †ầng cao nhất của Lâm Thị.

Không nằm ngoài dự liệu của Trương Thác, Lâm Ngữ Lam đã sớm đến công ty, lúc Trương Thác mở cửa phòng làm việc của Lâm Ngữ Lam, liền thấy Lâm Ngữ Lam ngồi ngay ngắn ở đó, xử lý giấy tờ chất cao như núi trên bàn làm việc.

Đánh giá post

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.