Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 904



CHƯƠNG 904

Nói rồi, Bùi An Na giơ tay lên, lại muốn đánh Tô Thu Quỳnh tiếp.

Động tác của Tô Thu Quỳnh nhanh hơn Bùi An Na, tuy rằng tay cô không dùng được bao nhiêu sức nhưng cô vẫn tát cho Bùi An Na thêm một bạt tai nữa.

Nữ idol đỏng đảnh như Bùi An Na bị tát một cái không nặng không nhẹ như vậy đã đau không muốn sống rồi, cô ta che mặt dậm chân: “Tô Thu Quỳnh, cô… cô còn dám đánh cả tôi, cô có tin tôi khiến cô không sống nổi nữa không!”

Sắc mặt Tô Thu Quỳnh không hề thay đổi một chút nào, cô lười biếng nhướng mí mắt lên, đôi mắt xinh đẹp đến mức như không có thật trên đời mang theo sự lãnh lẽo như sương: “Sao nào? Chỉ có cô được đánh tôi, tôi đánh cô thì không được à?”

“Cô…” Bùi An Na bị Tô Thu Quỳnh chặn cho không thở nổi, cô ta phải dồn sức ấn lồng ngực, hô hấp mới thông thuận hơn một chút.

Cô ta dẫm mạnh giày cao gót, trên khuôn mặt nhìn có vẻ đơn thuần kia là sự phẫn nộ cùng cực: “Tô Thu Quỳnh, cô có biết chỗ dựa của tôi là ai không? Cô dám chọc vào tôi, tôi đảm bảo giới giải trí không còn chỗ cho cô đứng nữa đâu!”

“Cô đang hù dọa ai đấy!” Tô Thu Quỳnh chẳng thèm quan tâm tới sự đe dọa của Bùi An Na: “Nếu như chỗ dựa của cô thực sự lợi hại thì kế hoạch hợp tác với Ân Thánh Kiệt của cô có thể thất bại được à?”

“Cô!” Bùi An Na bị Tô Thu Quỳnh chọc đúng vào chỗ đau, lập tức thẹn quá hóa giận. Đúng vậy, chỗ dựa mà cô ta vẫn luôn muốn dựa vào kia không nhiệt tình với cô ta được bao nhiêu, nhưng cô ta đã hoạt động trong giới giải trí nhiều năm như vậy rồi, muốn khiến cho một người mới không hoạt động được là điều rất dễ dàng.

Huống hồ Tô Thu Quỳnh còn bị anh Chiến nổi tiếng lẫy lừng chán ghét, cô ta muốn cấm sóng cô thì cũng chỉ như giơ một ngón tay mà thôi!

“Tô Thu Quỳnh, bài hát chủ đề của anh Kiệt, chắc chắn tôi sẽ hát! Nếu như cô biết điều thì bây giờ cút về cho tôi! Nếu không tôi nhất định sẽ khiến cô có muốn khóc cũng không khóc nổi!” Bùi An Na cắn răng, gằn từng câu từng chữ với Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh mỉm cười, nụ cười mỉa mai đến như vậy, nhưng ở trên mặt cô vẫn có thể nghiêng nước nghiêng thành.

Nếu như là người khác thì có khi sẽ bị dáng vẻ bá đạo ngang ngược này của Bùi An Na dọa sợ thật, nhưng Tô Thu Quỳnh cô thực sự không bị người khác dọa sợ đâu.

Cô lựa chọn vào giới giải trí thì cũng biết rằng cái nơi như giới giải trí này tàn khốc đến mức nào.

Nhưng cô muốn đứng dậy, muốn chà đạp những kẻ từng tổn thương cô dưới chân. Cô không thể sợ hãi được, cô muốn cố gắng trở nên đủ lớn mạnh, bảo vệ được người cô muốn bảo vệ, cũng khiến những người từng làm tổn thương cô phải trả cái giá xứng đáng.

Thấy Tô Thu Quỳnh lúc này rồi mà còn dám cười, Bùi An Na càng phẫn nộ hơn: “Tô Thu Quỳnh, cô đang cười nhạo tôi có đúng không! Được, nếu như cô đã không biết điều như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

Nói rồi, Bùi An Na giơ bàn tay lên, muốn tát mạnh lên mặt Tô Thu Quỳnh một lần nữa.

Đương nhiên Tô Thu Quỳnh sẽ không ngoan ngoãn đợi Bùi An Na đánh, cô giơ tay lên, dồn sức túm lấy cổ tay Bùi An Na.

Chỉ là lực tay của cô quá nhỏ, Bùi An Na hơi dồn lực một chút là đã hất được tay cô ra, cái tát quăng tới mạnh mẽ vô cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.