Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 1154



Chương 1154

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hiển nhiên cũng nhớ tới đoạn chuyện cũ đó, hai đứa đều sững sờ, vẫn là Nhan An Bảo lấy lại phản ứng trước tiên, cậu bé từng câu từng chữ nói với Lưu Thiên Hàn, “Bác Hai, bác nói lời phải giữ lời! Nếu bác dám bắt nạt Mami cháu, cháu nhất định liều mạng với bác!”

Không giống với dáng vẻ tảng băng nhỏ của Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ trực tiếp ôm lấy Lưu Thiên Hàn, “Bác Hai, cháu liền biết, bác sẽ không đùa giỡn lưu manh với Mami cháu đâu!”

Sẽ không đùa giỡn lưu manh với Nhan Nhã Tịnh…

Lưu Thiên Hàn như có điều suy nghĩ nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, lời này của An Mỹ, sao nói giống như thể bọn họ chỉ có thể yêu đương kiểu Platonic thế!

Đàn ông đàn bà ở bên nhau, làm gì có chuyện không đùa giỡn lưu manh chứ!

Có câu nói nói thế nào ấy nhỉ?

Đàn ông không lưu manh, không bình thường trưởng thành, anh mới không hy vọng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy anh không bình thường trưởng thành đâu!

Lưu Thiên Hàn không thích người khác đến quá gần anh, nhưng Nhan An Mỹ ôm anh như vậy, anh lại không thấy một chút phiền chán, trong lòng chỉ có ấm áp mềm mại nói không nên lời.

Nhịn không được cũng muốn ôm cô bé.

Nhan An Mỹ nghĩ tới gì đó, liền vội nói tiếp với Lưu Thiên Hàn, “Bác Hai, cháu nghe chú Lâm Tiêu nói, sau khi kết hôn đều phải sinh em bé đấy. Bác Hai, sau khi bác với Mami kết hôn rồi, sẽ muốn sinh em bé chứ?”

Lưu Thiên Hàn nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, anh đích thực muốn cùng cô sinh con, nhưng anh biết, trẻ con đều sẽ sợ sự yêu chiều giành cho mình bị người khác chia bớt đi, anh nhịn không được nghĩ, nếu An Bảo và An Mỹ không hy vọng anh có thêm con, anh có thể cân nhắc.

Ai bảo anh thích hai đứa nhóc này như vậy chứ!

Lưu Thiên Hàn đang nghĩ nên trả lời tránh đi như thế nào mới không khiến Nhan An Mỹ buồn lòng, âm thanh giòn giã của Nhan An Mỹ lại truyền vào tai anh, “Bác Hai, cháu rất thích em gái nhỏ! Cháu muốn cùng em gái nhỏ chơi búp bê Barbie! Bác Hai, bác với Mami sinh thêm cho cháu mấy em gái nhỏ có được không?”

Nhan An Bảo mặc dù trưởng thành ổn trọng hơn so với các bạn cùng tuổi, nhưng dù sao cậu bé cũng chỉ là một đứa trẻ hơn năm tuổi thôi.

Loại chuyện quan trọng như liên quan đến em trai nhỏ, em gái nhỏ này, cậu bé đương nhiên cũng phải tranh thủ cho bản thân một chút.

Lo sợ sau này Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh chỉ sinh em gái nhỏ cho cậu và An Mỹ, Nhan An Bảo xị mặt nói, “Bác Hai, cháu muốn có em trai nhỏ! Em gái nhỏ không biết chơi đá bóng! Bác với Mami sinh thêm cho cháu nhiều mấy em trai nhỏ để chơi đá bóng với cháu có được không?”

Mặt Nhan Nhã Tịnh đã đỏ như tôm luộc, cô nhịn không được nghĩ, một đội bóng đá có bao nhiêu người ấy nhỉ?

Nhớ ra con số đó, trong lòng Nhan Nhã Tịnh ớn lạnh một cơn, một đội bóng đá đã đủ đáng sợ rồi, lại thêm một đám bé gái chơi búp bê Barbie nữa, cho dù là heo nái cũng không sinh được như thế!

Nhan Nhã Tịnh vừa muốn nói Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đừng quậy nữa, giọng khẳng định của Lưu Thiên Hàn đã vang lên, “Được!”

Được cái quả bóng ý!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.