Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 1214



Chương 1214

“Nhã Tịnh, anh biết mẹ sẽ không cứ như vậy mà bỏ qua, nhưng cho dù bà có nói gì, anh cũng không cho phép em chia tay với anh! ”

Khiến Lưu Thiên Hàn ở trong đoạn tình cảm này không có cảm giác an toàn như vậy, Nhan Nhã Tịnh cũng rất đau lòng, cô dùng toàn bộ sức lực của bản thân ôm lấy anh, chủ động hôn anh một cái: “Anh, em sẽ không chia tay với anh đâu! Trừ khi em chết! ”

Một lần nữa nghe được lời hứa của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng Lưu Thiên Hàn mới yên tâm một chút.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn rất không vui, rõ ràng anh chỉ muốn yên ổn mà yêu đương với Nhan Nhã Tịnh, nhưng giữa bọn họ sao lại có nhiều trở ngại khó vượt qua như vậy!

Nhưng cho dù có bao nhiêu khó khăn đi chăng nữa, anh cũng sẽ không bao giờ buông tay cô ra!

Như dự đoán của Nhan Nhã Tịnh, sáng sớm ngày hôm sau cô đã nhận được tin nhắn của Thịnh Vân Hiên hẹn cô buổi tối cũng nhau ăn cơm.

Nhan Nhã Tịnh biết, Thịnh Vân Hiên đây là muốn xuống tay từ chỗ cô, muốn cô chủ động chia tay với Lưu thiên Hàn.

Nhưng cô không thể để Thịnh Vân Hiên đạt được mong muốn.

Sau khi tan làm, Nhan Nhã Tịnh liền đến chỗ đã hẹn với Thịnh Vân Hiên.

Thịnh Vân Hiên khá thích những nhà hàng mang phong cách của Pháp, bà hẹn cô ở một nhà hàng kiểu Pháp mới mở.

Lúc Nhan Nhã Tịnh đến nơi, Thịnh Vân Hiên đã sớm chờ ở trong phòng riêng, vừa nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đến, Thịnh Vân Hiên liền nói thẳng: “Tieur Tịnh, chắc con đoán được mục đích mẹ hẹn con đến đây hôm nay. Tiểu Tịnh, mẹ yêu cầu con chia tay với Tiểu Thành. ”

“Mẹ không cần biết con thật sự thích Tiểu Thành hay chỉ là coi nó như thế thân của Tiểu Hàn, nhưng bất kể vì lý do gì, mẹ cũng đều hy vọng con có thể suy nghĩ cho Tiểu Thành, miệng đời đáng sợ, mẹ không muốn con hủy hoại tiền đồ tốt đẹp của Tiểu Thành! ”

“Tiểu Tịnh, mẹ biết loại hành vi như vậy rất đáng ghét, mẹ giống như là một người mẹ xấu xa đi chia rẽ uyên ương, nhưng mẹ làm như vậy thật sự là vì muốn tốt cho cả con và Tiểu Thành. Tiểu Tịnh, mẹ hy vọng con sẽ hiểu cho sự khổ tâm của người làm mẹ này. ”

“Mẹ, con sẽ không chia tay với anh hai. ” Nhan Nhã Tịnh không trốn tránh ánh mắt của Thịnh Vân Hiên, cô nói.

Thấy Nhan Nhã Tịnh cố chấp như vậy, trên mặt Thịnh Vân Hiên thoáng hiện lên một nét không vui rõ ràng, không đợi Thịnh Vân Hiên mở lời, Nhan Nhã Tịnh lại nói tiếp: “Bửi vì anh hai…à không, anh ấy không phải anh hai, không phải Lưu Gia Thành, anh ấy là chồng của con, là Lưu Thiên Hàn. ”

Nói xong, cô đưa mấy bản báo cáo trong tay mình đến trước mặt Thịnh Vân Hiên.

“Mẹ, con đoán Thiên Hàn đã bị người khác thôi miên, anh ấy quên mất bản thân mình là ai, chỉ có trong tiềm thức cho rằng mình là Lưu Gia Thành. Nhưng cho dù anh ấy có coi mình là ai đi chăng nữa thì cũng không thay đổi được anh ấy là chồng của con, là bố ruột của các con con. ”

“Mẹ, con biết chuyện này nghe có vẻ rất hoang đường, rất khó tin, trong chốc lát mẹ sẽ không thể tiếp nhận được, nhưng con bắt buộc phải nói cho mẹ biết, anh ấy không phải Lưu Gia Thành, anh ấy thật sự là Lưu Thiên Hàn, là chồng của con! ”

Thịnh Vân Hiên ngây người ra trước bản báo cáo DNA, Nhan Nhã Tịnh lại tiếp tục giải thích: “Mẹ, Thiên Hàn và anh hai là anh em song sinh cùng trứng, độ tương ứng về gen của họ rất cao, nhưng kết quả sau khi giám định DNA một cách tỉ mỉ chính xác hơn nữa có thể thấy, anh ấy quả thực là bố ruột của An Bảo và An Mỹ, vậy nên ah ấy không thể là Lưu Gia Thành, anh ấy chỉ có thể là Lưu Thiên Hàn chồng của con. “


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.