Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 783



CHƯƠNG 783

“Cô An, làm phiền cô theo chúng tôi tới cục cảnh sát một chuyến để phối hợp điều tra, chúng tôi nghi ngờ cô có thủ đoạn không chính đáng, đe dọa, hối lộ nhân viên công chức.”

“Tôi không có!” An Tình hét toáng lên: “Tôi không tới cục cảnh sát! Tôi không đi!”

“Ai cho mấy người bắt chị của tôi! Mấy người dựa vào đâu mà bắt chị của tôi? Mấy người buông chị tôi ra!”

Trước giờ An Trí Dũng đều coi trời bằng vung, anh ta gây sự khắp nơi, cậy có nhà họ Chiến chống lưng cho anh ta, người khác không dám làm gì anh ta. Nhưng bây giờ anh ta đã mất đi sự che chở của nhà họ Chiến rồi, không thể gây ra sóng gió gì nữa.

Nhưng anh ta lại quá đề cao bản thân, hoàn toàn không nhìn rõ được bản thân như thế nào.

An Trí Dũng giơ cánh tay lên định dạy dỗ mấy cảnh sát này một trận, kết quả đương nhiên là sau khi khiến một cảnh sát bị thương thì đã bị cảnh sát đưa cả anh ta lẫn An Tình về cục cảnh sát.

Gan mẹ An khá nhỏ, nhìn thấy An Tình và An Trí Dũng đều bị cảnh sát dẫn đi liền sốt ruột tới mức ngất xỉu.

Hàng lệ ba An chảy dài, nhưng không thể làm gì được nữa.

Lần đầu tiên Chiến Mục Hàng cảm thấy thang máy chạy chậm như vậy, dường như phải mất một thế kỷ dài đằng đẵng thang máy mới chạy lên trên tầng cao nhất.

Vừa đi ra khỏi thang máy anh ta đã lao tới căn phòng tổng thống khi nãy như một cơn gió.

Anh ta cầm thẻ phòng nhưng cửa phòng không mở ra được, hiển nhiên là cửa phòng đã bị khóa trái từ bên trong.

Mi tâm Chiến Mục Hàng giật giật, dự cảm không lành trong lòng càng ngày càng mãnh liệt.

Anh ta dùng sức đập cửa phòng, lớn tiếng gọi tên Tô Thu Quỳnh, thế nhưng anh ta không nhận được bất kỳ sự đáp lại nào của Tô Thu Quỳnh cả.

Anh ta lấy điện thoại ra gọi cho Tô Thu Quỳnh, không ai nghe máy.

Lúc anh ta cầm điện thoại lên thì tiện thể nhìn đồng hồ, từ lúc anh ta rời khỏi phòng tổng thống thì đã nửa tiếng trôi qua rồi.

Nếu như Tô Thu Quỳnh thực sự tự sát thì thời gian dài như vậy rồi có thần tiên cũng không cứu được.

“Tô Thu Quỳnh, mở cửa!”

Sự hoảng loạn nặng nề tràn ngập trong trái tim Chiến Mục Hàng, anh ta không thể đợi nổi nữa, trực tiếp bảo nhân viên phục vụ lấy dụng cụ tới cạy khóa.

Cuối cùng cửa phòng cũng được mở ra, Chiến Mục Hàng xông thẳng vào phòng tắm, còn chưa tới cửa phòng tắm anh ta đã nhìn thấy máu tươi đỏ thắm rỉ ra từ khe cửa phòng tắm, mùi máu tanh nồng nặc, kích thích tới từng lỗ chân lông trên người anh ta đều đau đến mức không thể thở nổi.

Trước nay Chiến Mục Hàng chưa từng sợ hãi như vậy, sợ đến mức lạnh cả tóc gáy, cơ thể cũng theo đó mà run lên.

Anh ta thực sự rất sợ, anh ta sợ rằng sau khi anh ta mở cửa phòng tắm ra sẽ nhìn thấy một cái xác lạnh lẽo.

Những năm qua anh ta tung hoành trong thương trường, chưa bao giờ là người hiền lành lương thiện, anh ta cũng từng dẫm lên thi thể của người khác bước lên từng bước một mà mặt chẳng đổi sắc, nhưng anh ta sợ nhìn thấy thi thể của Tô Thu Quỳnh.

“Đại ca…”

Minh Quân vội vàng chạy tới cũng nhận ra chuyện gì đã xảy ra, nghĩ tới bên trong có thể là Tô Thu Quỳnh từng có ơn với anh ta, trong lòng anh ta cũng thấy khó chịu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.