Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 681



CHƯƠNG 681

Giọng nói của cô vừa vỡ vụn vừa khàn đặc: “Chiến Mục Hàng, anh không phải sớm đã được như ý nguyện rồi sao?! Ba mẹ của tôi sớm đã xảy ra tai nạn xe một cách không rõ ràng, bây giờ cả nhà họ Tô chỉ còn lại Tô Thu Quỳnh tôi, anh giết tôi, để tôi bồi táng cho con của anh và An Tình đi!”

Bàn tay nắm tay Tô Thu Quỳnh của Chiến Mục Hàng chợt cứng đờ, đúng vậy, ông bà nhà họ Tô đã chết thảm trong một vụ tai nạn xe vào 6 năm trước, nhà họ Tô chỉ còn lại một mình Tô Thu Quỳnh mình đầy thương tích.

Sững sờ nhìn Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng nhất thời không biết nên nói gì mới được, anh đã từng hận Tô Thu Quỳnh ép anh lấy cô, nhưng tại sao bây giờ nghĩ tới những đau khổ mà Tô Thu Quỳnh từng chịu, trong lòng anh chỉ có đau!

Khi sững người, Tô Thu Quỳnh đã hất mạnh tay của anh ra: “Chiến Mục Hàng, hôm nay anh không giết tôi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi sẽ khiến anh và An Tình bồi táng cho con của tôi! Chiến Mục Hàng, tôi nguyền rủa anh và An Tình mãi mãi không thể có được hạnh phúc, sống không bằng chết!”

“Tôi Thu Quỳnh!” Chiến Mục Hàng thấy Tô Thu Quỳnh vẫn không biết tốt xấu như vậy, sự thương tiếc trong lòng lại hóa thành phẫn nộ.

Thấy vệ sĩ của anh đã tới, anh hạ lệnh một cách không có tình cảm: “Lột chiếc váy cưới trên người cô ta!”

Chiến Mục Hàng nhíu mày, anh u ám nhìn chằm chằm Tô Thu Quỳnh, anh đợi cô cầu xin anh.

Chỉ cần cô lao vào trong lòng anh, nói với anh một câu, cô bằng lòng rời xa Lâm Tiêu, cô sai rồi thì anh tha cho cô!

Tô Thu Quỳnh không có cầu xin Chiến Mục Hàng, có điều mấy vệ sĩ đó cũng không thể lột đồ của Tô Thu Quỳnh được.

Bọn họ còn chưa tạm tới người của Tô Thu Quỳnh, quyền cước của Lâm Tiêu đã đánh vào người của mấy vệ sĩ đó.

Tuy thân thủ của Lâm Tiêu không bằng Chiến Mục Hàng, nhưng đối phó mấy vệ sĩ, vẫn là chuyện nhỏ.

Thấy mắt của Tô Thu Quỳnh đỏ hoe, Lâm Tiêu rất đau lòng, anh ta cẩn thận ôm Tô Thu Quỳnh vào trong lòng: “Tô Thu Quỳnh, em làm sao vậy?”

Hôm nay, tiệm váy cưới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lâm Tiêu không biết quá rõ, nhưng khi anh lên tầng, câu nói đó của Chiến Mục Hàng, anh ta nghe rõ ràng.

Chiến Mục Hàng nói, lột váy cưới trên người của cô ra!

Lâm Tiêu hận không thể xé Chiến Mục Hàng thành tám mảnh, Tô Thu Quỳnh đã bị anh ức hiếp thành như này rồi, anh sao còn có mặt mũi hành hạ Tô Thu Quỳnh như vậy nữa!

Nhiều người như vậy vây ở đây, anh bảo người khác lột đồ của Tô Thu Quỳnh, Tô Thu Quỳnh về sau làm người kiểu gì!

Lâm Tiêu muốn giết người!

Giết cái tên khốn nạn Chiến Mục Hàng!

Cơ thể của Tô Thu Quỳnh không theo khống chế mà run rẩy, vừa rồi cô thật sự tưởng rằng cô hôm nay sẽ mất hết thể diện, không ngờ Lâm Tiêu vậy mà giống như thiên thần xuất hiện ở trước mặt cô.

Anh còn bảo vệ chặt cô ở trong lòng.

Vốn trên người Tô Thu Quỳnh thật sự rất lạnh, đó là một loại lạnh lẽo thấu xương, nhưng sau khi được Lâm Tiêu ôm vào trong lòng, trên người cô bỗng nhiên không có lạnh như thế nữa.

Giống như ở trong hầm băng lạnh lẽo, ánh nắng chiếu vào, nơi lạnh lẽo nhất cũng đang từng chút hòa tan.

“Lâm Tiêu, cảm ơn anh, tôi không sao.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.