Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời – Chương 1018



Chương 1018

Lưu Thiên Hàn chợt phanh gấp, cơ thể Nhan Nhã Tịnh mất kiểm soát chúi về phía trước, đầu đập mạnh lên lưng ghế đằng trước.

Trán bị đụng hơi đau, nhưng Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không quan tâm. Bây giờ thấy Lưu Thiên Hàn ghen tuông, cô chỉ cảm thấy vui sướng trong lòng.

Sau khi nguôi đi, cô mới nói tiếp: “Anh hai, đến cả Cung Tư Mỹ anh cũng mặc kệ, cưỡng ép bế em lên xe, có phải là vì anh đang ghen với Tư Hãn vì em không?”

“Nhan Nhã Tịnh, cô đi xuống cho tôi!” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng quát, dù đánh chết anh thì anh cũng không thừa nhận mình đang ghen với tên mặt non ẻo lả kia!

“Được, anh hai, anh đừng nôn nóng nha, giờ em xuống ngay đây! Tư Hãn vẫn còn đang đợi em trong cửa hàng nữa đó!”

Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh giả bộ mở cửa xe bước xuống.

“Nhan Nhã Tịnh, cô dám!”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh xuống xe, Lưu Thiên Hàn lại quát lên bằng giọng lạnh lẽo, Nhan Nhã Tịnh rụt tay lại, chậm rãi ngồi về chỗ. Nhìn đi, đàn ông đúng là dễ thay đổi, giây trước còn đuổi cô xuống xe, bây giờ lại không cho cô xuống!

Lòng dạ đàn ông, đúng là mò kim đáy biển mà!

Thấy Nhan Nhã Tịnh không còn vùng vằng muốn xuống xe nữa, trái tim như thiêu như đốt của Lưu Thiên Hàn cuối cùng cũng được dễ chịu hơn một chút.

Ừm, người phụ nữ này cũng không phải là hết thuốc chữa, ít nhất thì cô không dám xuống xe tìm tên ẻo lả kia.

Ngày mai Lưu Thiên Hàn sẽ đính hôn với Cung Tư Mỹ rồi, Nhan Nhã Tịnh thực sự không còn bao nhiêu thời gian nữa. Hôm nay mọi chuyện đều phát triển thuận lợi như vậy, cô muốn nắm chặt cơ hội, để Lưu Thiên Hàn thấy rõ được tấm lòng của chính anh, hủy bỏ nghi thức đính hôn với Cung Tư Mỹ.

Im lặng một lúc, Nhan Nhã Tịnh khẽ lên tiếng: “Anh hai, cho dù anh có muốn thừa nhận hay không thì em đều phải nói, thực ra, anh rất để ý đến em. Nhìn thấy em và Tư Hãn ở bên nhau là anh sẽ ghen, nhìn thấy em khó chịu là anh sẽ nôn nóng. Anh hai, vì sao anh không chịu đối mặt với lòng mình chứ?”

“Nhan Nhã Tịnh, cô đúng là thích tự mình đa tình!”

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn vẫn lạnh lùng như trước: “Tôi không muốn nhìn thấy cô và tên ẻo lả kia ở bên nhau, không phải là vì tôi để ý cô, mà là tôi không muốn nhìn thấy cô vội vã cắm sừng Thiên Hàn như vậy!”

“Còn về việc lúc cô không thoải mái tôi chăm sóc cô… lẽ nào tôi còn phải trơ mắt nhìn vợ của Thiên Hàn chết vì bị bệnh sao?”

Lưu Thiên Hàn nói lời này như thể đương nhiên, trông có vẻ cũng chẳng có gì để soi mói. Nhưng sau khi nghe lời của anh, Nhan Nhã Tịnh lại cười càng thêm tươi tắn.

“Anh hai, sự chăm sóc này của anh cũng đặc biệt thật đấy! Sự chăm sóc của anh là thay quần áo cho em, còn xoa bụng cho em à? Anh hai, đây không phải là việc anh nên làm với em dâu đâu!”

Khuôn mặt điển trai như tượng điêu khắc thủ công của Lưu Thiên Hàn lập tức lóe lên vẻ mất tự nhiên. Dù thế nào anh cũng không ngờ rằng tối qua Nhan Nhã Tịnh say đến thế rồi mà những chuyện anh làm với cô, cô đều nhớ cả.

“Nhan Nhã Tịnh, cô câm miệng cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.